Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây.
Suốt những năm trung học, lúc nào Jones và James cũng chơi với nhau, cùng chọn những môn học giống như nhau, thậm chí cùng chơi các môn thể thao giống nhau. - Cậu có rảnh không? Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu.
Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước.
Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư. Nhân viên của anh cũng thay đổi, họ chuyển từ thái độ vị kỷ cá nhân, trốn tránh công việc sang cởi mở và hòa đồng với tập thể hơn.
- Hay quá, dự án gì vậy thưa sếp? Huống chi nói đến chuyện cả tập thể và từng cá nhân trong bộ phận của tớ vượt thành tích như thời gian qua! Cậu có thể yên tâm rằng giao việc hiệu quả chính là một nghệ thuật đào tạo và phát triển năng lực con người. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.
Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn. Anh rất biết ơn Jones vì đã giúp anh tạo ra những thay đổi đó và như đã hứa, tối nay cả hai nhà sẽ có dịp thưởng thức những xiên cá nướng ngon nhất mà vợ anh đã chuẩn bị. Trước tiên, cậu có thể thẳng thắn nói cho tôi biết những gì cậu nắm được khi tôi giao việc cho cậu lần trước không?
nhạc yêu thích của mình lên. - Thưa ông, tôi rất muốn bàn rõ hơn về dự án này nhằm đảm bảo rằng tôi đã hoàn toàn hiểu hết những điều ông mong muốn. Trước mặt James là hồ sơ của dự án mà sếp đã giao cho.
Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào?
Và mọi việc tệ đến mức tất cả những gì anh muốn chỉ là nhanh chóng hoàn tất một ngày làm việc để có thể về nhà và lăn ra ngủ. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có:
Cậu chỉ cần mời tôi vài xiên cá nướng ngoài trời hoặc vài cái bánh mì kẹp thịt với hành do cậu làm là tuyệt lắm rồi! Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James.