Trời, thế này thì chỉ khổ cho độc giả. Bất cứ cái gì ta vẽ cũng có kẻ khác vẽ được. Chắc mẹ không đi được một mình.
Không phải ai cũng ít ngộ nhận… Tôi gọi 2 miếng bánh ngọt và 1 chai sữa đậu nành. Và bon chen không bẩn, không ác.
Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu. Thưa chú, tôi không phải là đứa để chú đối xử như một con chó. Tôi gồng mặt để vẻ lạnh tanh vô cảm xa xăm không bị biến dạng.
Nhưng cây ở đó vẫn cao vút, săn chắc và cổ kính hơn. Hắn muốn một sự bình thản khác với tàn nhẫn, vô cảm. Bạn cười cười, thế là vẫn chưa hết mơ rồi.
Cũng như chống lại nguy cơ bị tuyệt chủng. Xã hội không thể lành mạnh hơn, đẹp hơn hoặc dũng cảm hơn nếu điều đó không khởi nguồn dần từ những gia đình. Tôi chẳng biết nghĩ đến ai…
Vẫn tin là đủ sức kiếm nhiều tiền trong tương lai. Về nhà, bác bảo cháu: Cháu lành quá. Bên trái nó, cái bàn, nghĩa là bên phải bạn, có một chồng sách chừng 5 quyển được photocopy và đóng lại nên khá dài.
Thiên tài rốt cục chỉ là một niềm an ủi, một lí do mơ hồ, một tấm áo giáp tâm linh dụ dỗ bản thân cho cái việc quá sức của một tài năng mà bạn đang làm. Không hy vọng những ký ức không bị xáo trộn hoặc nhầm lẫn. Thế giới thì rộng dài, ngày càng rộng dài mà đời người thì ngắn ngủn, ngày càng ngắn ngủn.
Bằng không, mọi người nói đúng đấy. Đời đang cũ nhưng vì cũ mà có quá nhiều cái mới rình rập, chờ đợi. Cậu em bắt đầu giới thiệu cho tôi chức năng các loại máy.
Nhưng vấn đề đặt ra là đó có phải những sáng tác hay ho cho loài người không. Vào những thời điểm mà tuổi thơ sẽ có những ấn tượng mạnh nhất. Sao lại xé sách hở con.
Tưởng chăm hóa ra vẫn lười. Có người đi thẳng tắp, sải bước đều với khuôn mặt vô cảm. Tôi thấy thương chị út, cũng không nhiều lắm, tính chị không hợp với ngành an ninh dù mai đây cũng chỉ làm trong văn phòng.