Chúng ta không thể nói một cách đơn giản loại đàn ông này là những vua lừa. Tôi biết ông là chống bà ta cho nên đây cũng là nhà của ông. Một là vi phạm kỷ luật quân đội, bêu xấu quân đội.
Nguyên nhân thắng lợi là trong khi đối thủ nóng nảy, không nhẫn nại được nữa, liên tục tấn công anh mà anh vẫn bình tĩnh. - Lợi nhi dụ chi: Dùng lợi nhử địch khiến cho địch tưởng là có lợi xua quân tiến vào. Tiếp theo anh nói một cách thành khẩn rằng: "Việc của anh cũng là việc của tôi, tôi sẽ tận lực.
Còn đối với trẻ con ta nới trước thì tỏ ra thân cận xóa tan cảm giác người lạ. Để cho cha mẹ vui lòng, con trẻ cúi đầu vâng dạ. Tốt nhất không làm tổn thương lòng tự trọng của đối phương.
"Tôi bảo đảm" là câu nói nguy hiểm nhất. Bắc Hải thái thú là Khổng Dung bị vây trong thành Đô Xương. Anh ta đành phải chấm dứt tranh luận và khiêu chiến, lặng lẽ rút lui.
Nếu như là một người có học thức, có địa vị,có cơ trí đến một trình độ nhất định thì lời tán tụng hào hoa phong nhã không thể nói là vỗ mông ngựa nữa mà phải gọi là khiêm tốn nhã nhặn. Anh Trương làm nhục người thì chuốc nhục. Trong tâm lý học có qui luật tăng giá, tức cái gì càng không thể có được thì đêm mong ngày muốn.
Đáp: “Một buổi tối chồng tôi về rất muộn. Có một nhà văn khác nảy sinh lòng đố ky bảo với bà rằng: "Tôi rất thích tiểu thuyết của bà. Anh thấy nhãn thần của họ long lanh dị thường, khác với ngày thường thì biết họ có quỉ kế trong lòng toan cho anh nếm mùi cay đắng.
Một lần,một khách đi xe dẫn theo một cậu bé, tôi nói: “con của anh đã lớn rồi nên mua vé". Mọi người cười là có lòng trách phê bình nhắc nhở tôi, yêu mến tôi. Công lơn như thế há không đáng được ăn kim đào hay sao?” Yến Tử nói : “ Liều chết cứu chủ, công lớn như núi thái Sơn, đáng được ăn một quả đào.
Tưởng Giới Thạch biết với thân phận của mình chỉ cần chiếu cố ban phát thê diện cho cấp dưới thì có thể lung lạc được họ. Trong ba người thì Trương Cư Chính ẩm kế đa đoan, bèn nghĩ ra kế một mìn tên bắn hai con chim để Đó là giai đoạn chính trị học.
Trong tiệc có một vị chủ nhiệm khoa và mấy vị đồng sự của chủ nhà. Đại Ngọc nói: "Ngã nghiêng thì cứ ngã nghiêng”. Chỉ cầu xin bệ hạ tin tưởng thần mà thôi".
Tôn Quyền, người quyết sách lại đang sợ quân Tào binh tướng hùng mạnh không dám hạ quyết tâm chống Tào. Còn ngồi đối diện nhau thì hai bên ở vị trí quan sát đối phương tốt nhất, dễ xảy ra ánh mắt chạm nhau sản sinh ra cảm giác đối địch . Lý Viên Phi được Chân Tông sủng ái, vạn nhất sinh hoàng tử thì chắc chắn sẽ được phong thái tử.