Anh bạn vẫn tỉnh bơ và đưa tay nhấn vào một cái nút nhỏ. Từ trước đến nay người ta vẫn tin rằng Thomas Watson đã nói: Tôi nghĩ có một thị trường thế giới cần năm cái máy tính. đã suýt bị thất bại khi những lỗi phần mềm đã buộc phải giao hàng trễ hơn.
Ông của con và cha cứ tranh cãi với nhau triền miên. Tường thuật vừa rồi của Lucinda, cháu gái của Watson, đã cho thấy Watson không hẳn là ông già bảo thủ như bình luận của nhiều nhà nghiên cứu. Lý do không đơn thuần là các bộ phận kia thua lỗ mà vì ông nhận ra rằng xử lý dữ liệu là một ngành có triển vọng, lúc này nó chỉ mới bắt đầu.
Việc tách-nhập chỉ là nhu cầu của từng thời đại. Watson đã thú nhận nhận định của mình là sai trong cuộc họp sau đó: Nhưng nó chỉ tính được phép nhân vì Dickenson chỉ thiết kế 300 ống chân không, con số rất nhỏ so với 18.
Từ việc bị mất trộm xe ngựa lẫn hàng hóa do ông mải uống rượu, khi ông còn niên thiếu, đã khiến ông bị ám ảnh đến nỗi đóng khung một nguyên lý bất di bất dịch: rượu và kinh doanh không thể đi chung với nhau. Wright Brother sống cùng thời với Watson, cùng quê hương Dayton, bang Ohio với Tom. Hai vạn nhân viên của Watson và mọi người bắt đầu hiểu rõ chữ Think mà ông luôn giương cao, có mặt khắp nơi trong công sở của IBM.
Và một cách tự nhiên, họ cảm nhận được sứ mệnh phục vụ xã hội của doanh nghiệp. Người dân thành phố bàng hoàng khi đọc hàng tít lớn: Tòa án tối cao liên bang truy tố nhân viên NCR. Nhưng cuối cùng, Tom lại trở thành người ảnh hưởng lên thế kỷ XX bằng cách lãnh đạo IBM.
Watson đã không cần phải nặng lòng khi bỏ các phân nhánh Đo đếm, Đồng hồ để cống hiến cho công việc xử lý thông tin. Và: Con không thể làm việc cho IBM. Sau mùa xuân đó, Watson phải vào cấp cứu ở bệnh viện mang tên tổng thống Roosevelt ở New York.
Đặt tất cả vào nỗ lực của bạn; trên tất cả hãy đặt vào đó toàn bộ nhân phẩm của bạn. Về kỹ năng lao động đó là một thách thức, mà nếu làm được thì nó tạo ra cuộc cách mạng trong nhận thức chung. Có phải Thomas Watson quan niệm rằng lãnh đạo là một bổn phận?
Thực tế, theo tôi, năm 1930 là năm kết thúc và là một năm tốt đẹp. Vả lại, khách hàng của IBM, cho đến tận hôm nay, phần lớn là các doanh nghiệp, ngân hàng, chính phủ chứkhông phải là những cá nhân mua lẻ. Vào thời đại của ông, không ai nghĩ rằng, xử lý dữ liệu lại là một ngành kinh doanh.
Từ châu Âu trở về sau chuyến đi cùng cha và mẹ, mà ở đó Watson đã nhận Huân chương Hòa bình của Hitle, Tom đã gia nhập quân đội. Bản hợp đồng tháng 4. Bài giải đầu tiên của Watson là ông quay trở lại với sứ mệnh bán hàng, lĩnh vực mà ông luôn tìm
luôn luôn muốn tiên phong. Tuy nhiên, công nhân của ông những người lớn thì sẽ ăn những suất ăn giống nhau, bơi chung hồ bơi và ở trong những căn phòng giống nhau. Và ông luôn để mắt, nghe ngóng những kỹ sư, những nhà sáng chế.