Sexkiss

Bị sếp của chồng đụ đến mất trí nhớ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng những ngày nghỉ mới là những giờ nguy hiểm nhất. Nhưng nay, tội nằm dài trên ghế mà chủ toạ các cuộc hội họp này . Howell đã bắt chước Benjamin Franklin.

    Sau khi đọc nó kỹ lưỡng rồi, mỗi tháng bạn lại phải bỏ ra vài giờ để coi lại. Trước kia tôi ngủ ngon quá, chuông đồng hồ báo thức mà tôi vẫn ngủ và sáng nào tôi cũng tới sở trễ. Làm sao rút bớt được phần may rủi? Xin bạn đọc tiếp những hàng dưới đây, trong đó tôi đem hết những điều hiểu biết ra khuyên bạn.

    Hãy bắt chước khoa trưởng Hawkes, đừng cố giải quyết những nỗi khó khắn trước khi đã thu thập đủ sự kiện một cách vô tư. Anh không còn việc gì làm nữa, chỉ còn chờ cái chết nó từ từ tới. Hỏi người thân hay ông hàng xóm, một ông chủ sự, bạn sẽ thấy lời đó đúng.

    Montagne, tác giả cuốn: "Bệnh đau bao tử do thần kinh" cũng nói đại khái như vậy. Điểm tâm xong, ông lại đi ngủ chừng một tiếng. Bà hãy thử thí nghiệm trong một tuần, sẽ thấy tâm thần nhẹ nhàng và sắc đẹp tươi tắn như thế nào.

    Bạn không cần phải là một danh ca hoặc một nhà cải cách xã hội mà cũng có thể giúp đời trong khu vực riêng của bạn được. Trong thời gian ấy, tôi chuyên tâm thu thập hết các sự kiện quan tới vấn đề. Bạn xả hơi ra sao? Bạn bắt đầu để cho tinh thần nghỉ ngơi hay để cho thần kinh hệ nghỉ ngơi trước? Cả hai cách đều không được.

    Tôi trố mắt ngạc nhiên và đột nhiên tôi nhận thấy tôi còn hạnh phúc hơn biết bao người, tôi tự nhiên thấy ngượng vì đã yếu hèn. Gia đình tôi là một vọng tộc ở Philadelphie. Chẳng bao lâu biết tường tận từng nơi từng chỗ, trong khu phố thường chơi đùa với các bạn, biết tường tận đến nỗi chơi trò gì có chạy đua là đều thắng.

    Sáu tuần sau, ông nọ mời bác sĩ lại coi phòng giấy của mình. Đúng như Charles Kettering đã nói: "Khéo đặt vấn đề là đã giải quyết được một nửa". Như vậy là nỗi khó khăn của chúng tôi gần giải quyết được.

    Tôi biết có nhiều người bảo Tôn giáo dành riêng cho đàn bà, con nít và thầy tu. Nhưng tôi không trốn đâu được hết. Lần này tôi phải bàn cãi khá lâu, nhưng không vì có khách mà hoãn quyết nghị".

    Mà cũng phải, làm sao đủ sống được? Mỗi buổi sáng khi tỉnh dậy, nghĩ tới nỗi phấn đấu với đời, tôi lo sợ đủ thứ: Sợ không trả nổi tiền xe, sợ không trả nỗi tiền phòng, không kiếm đủ ăn, sợ rồi sẽ đau ốm không có tiền uống thuốc. Và nếu không trị ngay, thì người bệnh có thể chết được như tự thiêu vậy. Charles Darwin, người có những lý thuyết táo tợn đã đảo ngược cả quan niệm khoa học về đời sống ở thế gian này, đã tuyên bố rõ rệt rằng sự tàn tật của ông đã giúp ông một cách bất ngờ.

    Tôi theo lời khuyên ấy. Tôi yên ổn làm ở đó cho đến chiến tranh, tiệm phải đóng cửa. Năm ngoái, khắp châu Mỹ chỉ có 14 người thâu được lợi tức hơn số 240.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap