Sexkiss

Hai cô gái trẻ dâm đãng thích thổi kèn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cuối cùng thì nhà văn cũng không phải lựa chọn. Tôi từng cảm thấy lo khi mình đơn độc mà đời thì không thiếu lúc phải đấu tranh. Mình không bao giờ thả.

    Lo nghĩ, chỉ dạy hộ cách sống cho người khác chỉ mệt xác và vô nghĩa. Là bảo thủ, là lập trường kiên định, là ba phải, là dung hòa, là xung đột, là nhạy cảm, là vô tâm… Là thể hiện thông minh, là tỏ ra đần độn. Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm.

    Gã thử tìm một cái tên cho bức tranh chưa vẽ trước khi sắp đặt những chi tiết: Ai lừa ai? Thông minh và đần độn? Thực ảo? Cũ quá rồi! Gã cảm giác như bức tranh đã được ai đó vẽ. Hôm thì tôi nháy ông cậu: Nó đang trên đường về hoặc không biết nó đi đâu. Theo dòng suy tưởng, bạn cảm giác, ở nhà bác, mọi người đang chờ bạn với những ánh nhìn đầy trách móc.

    Chẳng vay chẳng nợ ai trên đời cả. Hơi tiêng tiếc không tập từ mấy tháng trước. Không hẳn là sợ mất cho bạn.

    Bàn học và máy vi tính của chị út được chuyển sang đó. Chính vì những con người như thế mà bạn không muốn thua kém họ. Và lẻn vào hủy hoại nốt tình cảm gia đình.

    Tôi sẽ còn góp thêm một vài gọng kiềm kẹp cho anh chết. Nó như bộ mặt cái giấc mơ. Những thanh niên có thể coi là tốt xung quanh, họ sống.

    Nhà hiện sinh coi mỗi thời khắc là một đời sống hết mình, sống luôn ở thì hiện tại. Nhưng vấn đề là tinh thần thật khó chia phần. Nơi mà tôi chưa đến một mình bao giờ.

    Có vài vết xước như chó đớp, mèo quào. Tôi tự hỏi mình đang làm trò gì đây. Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột.

    Những bức tranh thật sự có lẽ hắn giấu ở một nơi khác cho riêng mình. Con còn đau mắt đau đầu không? Tôi: Im lặng. Viết ra là đem chúng đi triệt sản bớt.

    Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé: Chẳng có gì đang ràng buộc ông cả. Bác mặc kệ cái nhìn của người đời, miễn là con cháu có thêm miếng cá, món quà…

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap