"Theo lời Merlin thì Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này, còn theo lời thần Gnome thì điều này lại không thể nào xảy ra. - Bởi vì hắn đã lừa mi. Vì ta chỉ có thể tạo ra may mắn bằng cách tạo ra các điều kiện, nên may mắn tùy thuộc vào chính bạn.
Đây là cây bốn lá duy nhất trên đời rất quý mà nếu người nào có được nó thì sẽ có được một món quá độc nhất vô nhị: đó là sự may mắn vĩnh cửu. Tất cả những người đã từng sát cánh bên tôi thời hoàng kim giờ đều ngoảnh mặt lại. Làn nước tạo nên hình dáng của bà đột ngột rơi xuống và tan ra thành ngàn hàng giọt nước li ti bắn tung tóe trên mặt hồ.
Giờ hãy nói cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu? " Nghĩ về sự thất bại của người khác làm Nott cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái hơn, thậm chí cả thích thú nữa. Chàng cũng mơ được cầm nó trên tay, tận hưởng mùi có thơm nồng nàn tiết ra từ những chiếc lá hình trái tim xanh biếc.
Nghe xong những lời thần Gnome nói, Sid lặng im suy nghĩ. Nott chạy ngay đến trung tâm của khu rừng. Ban đêm, khu rừng thật im lặng và lạnh lẽo một cách đáng sợ, đó đây vang lên những tiếng hú, tiếng gầm gừ của những loài thú kỳ lạ, bí hiểm.
Chỉ có như vậy mới làm tan đi sự đa nghi, đố kị của nhà ngươi. - Nhưng ta sẽ đi gặp Merlin. Ai cũng muốn mình sẽ là vị chủ nhân của Cây Bốn Lá thần kỳ đó.
Ta sẽ bảo ông ta tự mình nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên. - Hỡi các hiệp sĩ tài ba, từ lâu rồi các người luôn yêu cầu ta đưa ra một thử thách để các người chứng tỏ tài năng của mình. Cũng có thể Gnome nói đúng - vì ông ta chẳng có lý do gì để nói dối cả - và phủ thủy Merlin đã nói điều không có thật thì sao!
Anh cảm thấy mệt mỏi khi nghe mọi người đều nói những điều như nhau về cây bốn lá. Nó chẳng có giá trị gì đối với ông hay với bất cứ cư dân nào trong khu rừng này. cho tới khi cơn mưa hạt giống khác đổ xuống vào năm sau.
- Ta nghe nói rằng có một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong vòng bảy ngày tới. Bà chúa hồ hơi bất ngờ và suy nghĩ một hồi lâu, nhưng cuối cùng bà cũng đồng ý. Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc.
- Đó cũng chính là điều tôi đang suy nghĩ đấy, anh bạn thân mến ạ. Sau đó Nott chợt nhớ đến Sid và anh cảm thấy vui hơn một chút. Khi ấy, Max - một người nổi tiếng được hầu hết mọi người trong vùng biết đến như một biểu tượng thành đạt trong kinh doanh và cuộc sống - đang ngồi trên chiếc băng ghế dài, vô tư ngắm nhìn dòng người tản bộ quanh những lối đi rợp bóng mát trong công viên.
Ta sẽ mang nó về đây. Max thấy thế liền vội nói: Dù rằng điều đó chẳng dẫn anh tới đâu nhưng ít nhất nó cũng làm anh bình tĩnh trở lại.