Ông bố tức điên lên, xin lỗi thầy giáo và gầm lên cho hả giận bởi vì ông không bao giờ đánh con cái của mình. ICC trong gần hai thập niên qua được kỳ vọng như một Hội Quốc Liên trong thương mại. đều giành một phần cho sản xuất phục vụ chiến tranh.
Đó là khu nhà vườn nằm ở một vùng đất trũng với núi đồi lô nhô vây quanh. thể hiện thành sách trong một thời gian không dài, cùng những khó khăn trong quá trình đi tìm tư liệu lịch sử về các nhân vật, chắc hẳn bộ sách sẽ khó tránh khỏi những sai sót nhất định. Năm 1993, IBM khổng lồ thua lỗ 15 tỉ đôla.
Chính sách này của IBM ra đời trước một năm sovới sắc lệnh Brown của Tòa án Tối cao Mỹ, vàtrước 11 năm so với Đạo luật của nước Mỹ về Quyền Bình đẳng của Người Da đen. Thomas Watson đã tham gia vào công cuộc khổng lồ đó, không chậm trễ và tiên phong. Ông đã tự yêu cầu mình suy nghĩ kể từ khi bước chân vào NCR cả hai thập niên trước.
Chúng ta sẽ không nói về IBM. Sau chiến tranh, có đến ba triệu người thất nghiệp ở Mỹ. Đó là quyết định quan trọng nhất tôi có được trong sự nghiệp của mình, là đảo ngược chiều hướng chia nhỏ và giữ cho IBM là một thể thống nhất, Gerstner nói với J.
mạnh trong căn phòng này. Lần này ông thắng tuyệt đối. Thực tế là, thế giới đã diễn ra như gã gàn đã nói, không chỉ với ngành xử lý dữ liệu mà đỉnh cao là máy tính ngày nay.
Câu chuyện cay đắng và vinh quang của nhà công nghiệp Thomas Watson không chỉ hấp dẫn mọi người đam mê kinh doanh về khía cạnh kinh doanh của nó. Ngay lập tức, điều này trở thành chủ đề nóng bỏng trên báo chí và giới chuyên môn. ăn là chuyện bình thường (và phụ nữ chưa có chỗ đứng trong lực lượng công nhân trong các nhà máy).
Chàng trai rất hay đến nhà thờ này báo lại vụ mất cắp với ông chủ hàng. Mà ông còn chỉ ra rằng, quản trị học cũng quan trọng cho bất cứ tổ chức nào, dù nhỏ hay lớn, kể cả các chính phủ. Đó là gì? Đó chính là thái độ khiêm tốn dành cho tinh thần doanh nghiệp mà Watson
Dĩ nhiên là Tom không thiếu xe hơi nhưng chỉ muốn phản kháng ông bố gia trưởng và kếch xù của mình mà thôi. Tom sử dụng phòng nghiên cứu thị trường để nói chuyện phải trái. Ông bắt đầu viết lên tấm bảng trắng:
Nhưng điều này làm nhiều người nghĩ đến phát minh ống chân không của Lee de Forest, vốn đã ra đời từ năm 1906. Một số ít khác sẽ nhắc đến Thomas Watson, người đã sáng lập ra IBM, đã cai quản công ty từ năm 1914 cho đến lúc qua đời năm 1956. Gerstner biết rằng, IBM vào thời của mình, phải tự dựa vào chính nó.
Biệt danh của nó là các chữ viết rắt ENIAC. Trong số các vị khách mời, người ta thấy cả nhà khoa học lãnh đạo dự án Manhattan, Robert Oppenheimer. Sau lưng bàn chủ tọa của ông là một cái đồng hồ to tướng.