Ông đã đặt một cái tên rất lớn in- ternational, quốc tế cho một công ty rất nhỏ của nước Mỹ. 000 nhân viên đè nặng lên IBM khi các hợp đồng cho cuộc chiến đã chấm hết. Người trợ lý Nichol thì nhớ lại, Watson đã gắt lên với các kỹ sư ở phòng thí nghiệm: Cái chổi quét của cái máy, các anh đã có 30 năm để nhìn thấy vậy mà vẫn chưa giải quyết.
Dường như đó là tất cả những gì ông mong mỏi nhất trong cuộc đời sóng gió của mình. nhà sáng lập IBM hơn nửa thế kỷ trước đang chịu thử thách của thời đại mới. Công việc của anh chàng thiếu niên nghèo là chất đầy lên xe ngựa nhiều thứ nhạc cụ và máy khâu, rồi dắt ngựa đi chào hàng.
Theo đó, tám phân nhánh IBM được gộp lại. Thì đó chính là triết lý kinh doanh lấy khách hàng làm trung tâm, mạo hiểm và vì con người của Watson 80 năm trước. Tuy nhiên, giá trị của chúng thì vẫn tươi nguyên.
Nhiều cuốn sách, nhiều công trình nghiên cứu đã đào xới sự kiện chính quyền diệt chủng Hitler của Đức Quốc xã trao Huân chương Đại bàng cho Watson tại Đức. Đầu cầu của Watson đã đánh thức các thành phố lân cận như Detroit, Salt Lake, Teledo tham gia tiếp viện hàng. Cuối cùng, trong các thành phố chỉ còn lại một mình ông một chợ với đội ngũ bán hàng nổi tiếng là niềm nở, chiều khách.
Nhưng có thật Watson đã nói như vậy? Thật ra chưa ai đưa ra bằng chứng, văn bản hay tài liệu nào cho thấy Watson đã nói như vậy. Thoạt đầu, tưởng chừng như Tom đang chống lại người cha vừa gia trưởng vừa tràn ngập tình yêu thương, bằng cách đánh cược toàn bộ IBM vào lựa chọn mà Fortune gọi là Canh bạc 5 tỉ đôla. Ngay lập tức, điều này trở thành chủ đề nóng bỏng trên báo chí và giới chuyên môn.
Bởi lẽ, ở đây không có con người chung chung mà là những kỹ sư những người đã thích thú chọn công việc làm nghề nghiệp thì sự hiểu biết chuyên môn sẽ nuôi dưỡng niềm đam mê. Tom nghĩ rằng mười hai đơn hàng từ quân đội, ngân hàng và hãng bảo hiểm đủ để nói chuyện với cha ngay trong cuộc họp. Như vậy, với một tâm thế luôn hướng về cộng đồng, luôn khát khao làm cho xã hội quanh mình (có thể nhỏ gọn trong một ngôi làng hoặc rộng lớn bằng cả một hệ mặt trời) tốt đẹp hơn, chính họ, những doanh nhân (dù lớn hay nhỏ, dù Tây hay Ta, dù cổ hay kim) luôn được xã hội tôn vinh không phải vì số của cải khổng lồ họ kiếm được, mà vì những đóng góp vô giá
Watson muốn truyền tải một nhiệt huyết, ước muốn và động lực như một 000 đôla nhận được từ công ty. 12 triệu người thất nghiệp, chiếm 20% số dân.
Các nhà máy đóng cửa như một phản ứng thường thấy. Phán đoán của ông đã chính xác khi dòng nước ngập tràn thành phố chẳng bao lâu sau đó. Tờ nội san cho hàng chục ngàn nhân viên từ New York đến Endicotte in chữ THINK dưới dạng một con dấu với đường viền khung vuông bao quanh.
Ông đã thuê một nhóm quay phim. Không ai hiểu cha bằng con. Cái tên đó (IBM) cho thấy rằng các máy móc của chúng tôi là những công cụ hỗ trợ cho việc kinh doanh ở cả quy mô lớn lẫn nhỏ, từ bộ phận kế toán của các hãng xe lửa đến những giao dịch thông thường của các cửa hàng bán lẻ.
Và do đó, ông khước từ mọi lối mòn trong tư duy. Ông đã tạo ra việc làm cho người khuyết tật khi mà các nhà công nghiệp và phần lớn xã hội chưa thấy đó là những người có khả năng và có quyền mưu cầu hạnh phúc thông qua lao động. Chăm lo cho đời sống nhân viên, bao gồm cả vui chơi giải trí của Watson có một giá trị đặc biệt vào thời buổi mà giới chủ còn chưa biết mình là người có vai trò mang lại hạnh phúc cho người lao động.