Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết. Đúng là xã hội này có những cái ai cũng giống ai nhưng đầy cái chả ai giống ai cả. Và từ đó, tớ không thấy rác rơi xuống từ anh ta.
Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào. Bạn cũng thấy mình có kinh nghiệm về chuyện này đấy chứ. Và hiện sinh là một thứ mà những kẻ cầm quyền rất khoái.
Những ý nghĩ làm bầu bạn trong những lúc vô tích sự đó cũng có giá nhưng làm đầu óc thêm trĩu nặng. Lặp lại, tôi khóc vì sự thông minh và chủ quan của họ khiến họ không tiến được gần tầm nhận thức của tôi. Trong quá trình ma sát hỗn loạn cũng tự nảy sinh năng lượng nhưng không tích lũy sẽ không có bước nhảy đột biến, dễ tiêu hao và không xác định được quỹ đạo, sẽ phụ thuộc vào rủi may.
Á à, cá không ăn muối cá ươn… Tưởng tưởng chơi chút vậy thôi, ai dám hỗn. à còn nhớ thủa ấy tôi luôn ngồi ngay sát bảng và trong những giờ quằn quại toát mồ hôi đó có lần tôi lỡ đánh một tiếng rắm xuống lớp điều đó làm tôi còn ngượng ngập cả mấy buổi sau dù không biết có ai biết đó là tiếng rắm của tôi giữa những cô cậu học trò ngồi san sát nhau như gia súc bị tống lên xe chở đến lò mổ… Người bố không nhớ nhiều về việc vợ nói chuyện điện thoại ở tầng dưới, đứng ở tầng trên nhấc máy nghe trước mặt con.
Và biết bác thừa hưởng điều ấy ở bà nội. Nhà văn trang trí bốn bức tường bằng những dải lụa và giấy dán dịu màu. Liên miên liên miên đục vào óc.
Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào? Mọi thứ vẫn như thế. Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy.
Bác gái: Ừ, cậu thích thì bắt một con về nuôi. Đó cũng là một thứ trói buộc. Không phải vì lũ trẻ ăn xin ít đi.
Vừa đi đá bóng về buổi chiều, bác hỏi: Hôm nay cháu có đi học không. Đó là làm cho mỗi con người đều mang sứ mệnh đó. Tôi còn e ông cụ sẽ khỏe lên sau khi tiếp xúc với ông.
Lải nhải cũng là chơi. Nước mắt tôi lại rơi. Dù trái tim đương bề bộn.
Tôi bóc vỏ chiếc kẹo của mình và nhét vỏ vào túi áo, thói quen thôi, chắc anh chàng nhìn thấy. Tôi bảo chỗ than này hôm qua em đến đã thấy. Ba năm! Vậy mà anh không nhớ nổi cái số xe.