Bạn làm công cho gia đình của bạn, tại sao không theo cách ấy? Sau vào phòng riêng của bác sĩ; trông nét mặt ông mà chúng tôi kinh hoàng. Những chứng khoán của Công ty ông, được Sở Hối đoái Nữu Ước cho là có giá trị.
Tôi làm gì lúc ấy? Tôi hay tin chiều thứ Bảy. Ít khi chúng tôi có tiền lắm - trừ mỗi năm một lần, lúc bán heo. Tôi rất tiếc không nhận được cái may theo học ông Brandwine tại Đại học đường George Washington ở Nữu Ước.
Những chuyện như vậy hàm hồ quá, bạn không kiểm tra được hết. Nếu tôn giáo mà vô lý thì đời sẽ vô nghĩa, sẽ chỉ là một trò hề bi thảm thôi. Nếu bạn làm đúng theo đây thì sẽ không bao giờ còn buồn vì lòng bạc bẽo của người đời
Người ta nói xấu, lăng mạ tôi đủ cách; người ta gọi tôi là chó dại, là rắn hổ, là đồ khốn. Sau khi cho cử toạ biết rằng tuổi trung bình của họ là 44 năm, ba tháng, ông nói non một phần ba các vị chỉ huy ấy mắc một trong ba chứng bệnh: đau tim, có ung thư trong bao tử và mạch máu căng quá. Suốt 50 năm, bà như một bà hoàng trên kịch trường năm Châu, chưa có cô đào nào được người ta mến như bà.
Trong khi bà nằm trên xe để người ta đẩy lại phòng mổ, người con trai của bà đứng bên khóc lóc. Tôi chỉ khuyên bạn khinh thường những lời chỉ trích vô căn cứ. Những lúc ấy ta phải lựa lấy một trong hai đường sau này: hoặc nhận tình thế đó mà tự thay đổi cách sống cho thích hợp hoặc chống cự lại để rồi hại sức khoẻ và sau cùng mang lấy bịnh thần kinh.
Dưới đây là bài thứ hai. Khi bạn nghĩ cách để trả thù tức là bạn đã tự làm mình đau đớn hơn là làm đau đớn kẻ bạn định tâm hại. Tôi thấy nó gây nhiều cảm hứng đến nỗi tôi đã phân phát nó ra hàng trăm bản.
Tên chàng là William Osler. Mà các bà nội trợ cũng vậy, các ông thú y cũng vậy, các bác thợ nề cũng vậy. Không có họ thì khó biết được đời tôi đã ra sao.
Bạn đã nghe những người thuyết giáo nhắc hoài câu ấy. Thầy thuốc bắt anh ta phải tĩnh dưỡng và nhất là không được nổi nóng với bất cứ một cớ nào, vì lẽ thầy thuốc nào cũng biết rằng người đau tim rất có thể chết bất thần khi nổi giận. Giai đoạn thứ nhì: Sau khi đã nghĩ tới những kết quả tai hại nhất có thể xả ra được đó, tôi nhất quyết đành lòng nhận nó, nếu cần
Tới một lúc nào đó thì phải thôi đừng suy nghĩ đắn đo nữa, nếu không thì sẽ tai hại. Nhưng nay, tội nằm dài trên ghế mà chủ toạ các cuộc hội họp này . 000 toa mà chỉ có năm toa bị tai nạn.
Làm sao trừ được 50% lo lắng về công việc làm ăn của chúng ta? Và đây là một điều ngạc nhiên vô cùng, gần như không tin được. Ngày hôm nay tôi sẽ rán bồi bổ tinh thần.