Sid vẫn còn chưa hết bàng hoàng khi được chứng kiến cảnh tượng thật kỳ lạ đó thì lại thấy bối rối trước vấn đề mà mình vừa gây ra cho Bà chúa hồ. Nắm được bí mật tạo ra sự may mắn, tôi sẽ tiếp tục chinh phục những thử thách khác và tạo nên may mắn cho mình và cho mọi người. Một không khí im lặng bao trùm cả khu vườn, không ai nói với ai lời nào.
Chàng nhớ lại lời dặn của người ông quá cố: Cuộc sống sẽ mang lại cho cháu những gì cháu đã cho đi. - Thế còn cậu? Cuộc sống của cậu như thế nào? Cậu có gặp nhiều may mắn không? Ta đến đây để thương lượng với mi một việc.
Chiều xuống cùng với ánh nắng nhạt dần. Còn mình thì hãy làm và tin vào việc mình đang làm - cho dù bây giờ không ai hỗ trợ, chỉ lối. Trái lại lúc nào ta cũng ban đều cho mọi người một cách công bằng.
Cuối cùng chỉ còn lại hai hiệp sĩ mà thôi. Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế. Bà ta có một sắc đẹp mê hồn.
Anh chẳng biết làm gì hơn ngoài việc chạy đi săn đuổi vài sinh vật hay con thú kỳ lạ. Seqouia im lặng suy nghĩ. Cơ thể bà được tạo thành bởi một làn nước trong vắt mà ta có thể nhìn xuyên thấu qua được.
Sự may mắn do chúng ta tự tạo ra mới là may mắn thật sự, và nó sẽ có thể ở với chúng ta lâu dài. Nó thật đến độ chàng chắc chắn rằng đây là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ lần đầu tiên mọc lên. Chàng vui mừng nhảy lên chú ngựa trắng nhanh chóng hướng về vùng đất của những chú bò lùn mười hai chân.
Hãy nói cho ta nó sẽ mọc ở đâu. Quả đúng là mọi việc đã xảy ra như thế. - Được rồi, ta tin nhà ngươi, nhưng ngươi không được làm ồn đấy nhé.
Cậu chuyện cậu kể đã đến với tôi bởi vì tôi đã đi tìm nó, dù tôi không ý thức là mình đang làm như vậy. Văng vẳng đâu đây là tiếng thần Ston cười giễu cợt. Chàng phải làm gì bây giờ? Trong bất cứ trường hợp nào chàng cũng đã cố hết sức mình.
Sid im lặng hồi lâu và chợt ngước nhìn thẳng vào mắt Merlin. Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên. Nhưng nếu vậy thì đó không phải là một sự may mắn thật sự rồi.
- Đó cũng chính là điều tôi đang suy nghĩ đấy, anh bạn thân mến ạ. - Tôi không còn biết phải làm gì nữa. Một lần nữa Merlin lại hết sức vất vả mới làm cho mọi người im lặng để tập trung nghe ông nói tiếp: