Nước mắt ngưng nhưng nước mũi vẫn chảy tong tỏng, kéo dài, đu xuống trang sách. Và ông vội ngoảnh đi. Tôi thì đã cảm nhận như vầy về cô ta trước lúc bê đơn đến.
Nhưng mà sau đó thì sao? Có mèo lại hoàn mèo? Bạn thích được đi một mình lúc này, giá có cái máy ảnh và giá biết chụp lúc đêm thì tốt. Nói dối! Ừ, nói dối, nhưng con người có lúc không nên đối diện với chính mình. Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ.
Hơn nữa, họ không thông minh đến thế đâu. Nó cấm đoán những cảm giác yếu ớt, sợ hãi, lo lắng, căm ghét, ham muốn… tự nhiên phải đến. Mai vào bác không? Thôi, tắt đèn đi… Không nghe, cứ nằm ôm cuốn vở.
Bạn lại chán ghét cái sự ngồi. Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa. Con chó nhỏ (đã chết) của tôi từng làm thế mỗi lúc tôi tròng xích vào cổ nó, dắt nó, đúng hơn là nó kéo tôi đi, từ tầng bốn xuống.
Và bạn có thể làm nhiều điều khi người ta sợ con chó ngao của bạn. Theo thói quen, bạn thi thoảng đoán xem họ sẽ phản ứng thế nào khi biết những việc bạn làm. Toán và Lí tôi vẫn xếp hạng làng nhàng.
Gặp ở rất nhiều nơi. Bạn chỉ muốn họ nhìn vào sự thật nếu họ còn khả năng nhìn. - Tôi biết bình sinh ngài khinh tiền bạc nhưng tôi cũng biết lúc này vợ ngài cũng đang ở trong tình trạng nguy kịch như ông cụ nhà tôi-Người đàn ông dừng lại, đợi một phản ứng ngạc nhiên, giận dữ hay sợ hãi của nhà văn.
Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận. Và họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Cũng là đương nhiên khi đời sống sản sinh ra sáng tạo và sáng tạo tái sản xuất lại nó.
Hoa sữa đẹp, cân đối, xanh gần như quanh năm, ít rụng lá, dễ trồng nên dường được nhân rộng ra các đường phố. Và tôi biết, những độc giả hời hợt cũng đâu thấy khác. Đấy là theo qui ước của họ và đời sống bạn dính vào qui ước ấy như con muỗi trao cánh cho mạng nhện.
Cuộc sống còn cần có tầm nhìn xa bên cạnh những hoạt động sống cũng rất sống đó. Hơi tiếc là tớ quên đem kính, nhìn người và bóng cứ nhoè hết cả. Cháu có định đi học nữa không nói thử bác nghe.
Sự lười biếng, dục vọng bừa bãi, sự e ngại trước cái mới? Khao khát qui về một mối, qui về một chân lí va chạm với khao khát mở rộng, phong phú, sáng tạo mãi mãi. Rồi hỏi tắt chế độ sục ở đâu. Cuộc đời bạn có nhiều lần vỡ.