Trong số các vị khách mời, người ta thấy cả nhà khoa học lãnh đạo dự án Manhattan, Robert Oppenheimer. Và Tom trích dẫn lời của cha mình: Nếu anh có thể giữ người ta lại và làm cho họ tin rằng tương lai công ty nằm trong tay họ thì lợinhuận sẽ không mất đi đâu cả. Đó là thành phố sản xuất xe hơi, sơn và các loại máy cân đo.
Nhưng ngay sau đó, Watson làm Tom thất vọng: Nhưng đây là vấn đề quan trọng, chúng ta sẽ suy nghĩ về điều đó. Ngày gia nhập công ty này, ông nhận thấy các bữa ăn trưa được phục vụ rượu bia. Tom chinh phục ông già không chỉ bằng những cuộc cãi vã mà bằng khoa học.
Trong khi đó, nước Đức là thị trường lớn thứ hai Ý tưởng module kiểu này, như bạn thấy, vẫn tồn tại đến ngày nay, với những máy tính mà các bộ phận của nó bạn chỉ cần tháo và ráp với một ít kiến thức phổ thông. Năm 1920, sau 6 năm lãnh đạo công ty, CTR đã vượt qua một chặng đường dài.
IBM đã không nổi tiếng về các phátminh công nghệ, thậm chí đã không giới thiệu máy vi tính như Time nhận định vào năm 1982. Tất cả nhân viên được tuyển cho chiến tranh được giữ nguyên. IBM lúc này đang mất cảm giác thị trường.
Watson đặt ra tầm nhìn cho CTR như một công cụ như vậy. Nhiều học giả đã viết rằng, Watson đã xây dựng IBM với khẩu hiệu tư duy. Vấn đề là sau khi Hitle phơi bày sự thật bằng chiến tranh và diệt chủng thì người ta sẽ cư xử như thế nào.
1990, Jim Collin học giả hàng đầu của Mỹ về quản trị và là tác giả của những cuốn sách nổi tiếng về quản trị như Built to Last (Phát triển bền vững) và Good to Great (Để trở thành Công ty Vĩ đại) đã chỉ ra rằng, chuyện suy sụp chỉ là khủng hoảng tạm thời. Tom xác nhận điều này trong tự truyện của mình và nói với con gái vào cuối đời. Peter Drucker tóm tắt về Thomas Watson trong ba chữ Quite Intentionally Dignified, US Today 19.
Time (thuộc Fortune) là một nơi ngập rượu (heavy-drink- ing). Đó không chỉ là phép lịch sự, một kiểu đắc nhân tâm, mà là một phần chuyên nghiệp trong kinh doanh. Mọi người đang chờ đợi vị tân giám đốc mà Flint vừa tuyển dụng.
Cụ thể hơn, họ nắm lấy một doanh nghiệp và tập hợp bên mình nhiều thành viên để cùng cộng hưởng lại nhằm hình thành một sức mạnh tổng lực, từ đó tạo ra nhiều giá trị hơn cho xã hội. Ngay sau đó, Watson trong khi đưa IBM tiến vào công nghệ điện tử đã yêu cầu các nhà sáng chế ở phòng thí nghiệm tiếp tục suy nghĩ về những khách hàng khuyết tật. Cơ hội đó chính là đưa IBM đi sâu vào máy tính hiện đại, trong nhiều năm, trước khi từ giã những cái thẻ nhớ bằng cách đục lỗ.
Hành lang lớn đã được dọn từ mấy hôm trước và chiếc máy to đùng SSEC đã được dẹp đi thay vào đó là IBM 701 dự án mà Tom có điều hành. Ông nói với các nhân viên bán hàng: Đây lại là cú sốc với nhân viên IBM, vì hàng trăm ngàn thành viên của IBM chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày nào đó tập đoàn của họ lại rời xa lãnh địa máy tính mà đối với họ là bất khả xâm phạm.
Hãy Suy nghĩ chỉ là mục tiêu và là phương pháp của IBM và Tom đã dùng nó để đưa IBM ra toàn thế giới và tiến lên những đỉnh cao chói lọi về công nghệ. Có thể, ông đã cảm nhận ra điều mới mẻ về sức trẻ khi bước vào tuổi trung niên. Năm 1946, khai trương phòng thí nghiệm mang tên Watson tại trường Đại học Columbia.