Chả là ông giám đốc của đài nói rằng ông ấy thích giọng nói của tôi, nhưng ông ta chưa hề hứa hẹn với tôi điều gì. Tôi hoạt động trong ngành công nghiệp bóng chày. Tôi rất kính nể Bob.
Rằng ở trường học của cô con gái ông, nhà trường sẽ châm chước bỏ qua nếu phụ huynh không viết đơn xin phép cho con họ được nghỉ học một ngày, chớ còn vấn đề phá thai thì… người ta sẽ nhảy nhổm cả lên! Đến đây, tôi đột nhiên muốn biết quan điểm riêng của Quayle về vấn đề xã hội này. Chuyện gì đã xảy ra? Có những cái ngày xưa cấm kỵ thì ngày nay có thể chấp nhận. Họ nghĩ tới gì, nói tới gì, đề cập ai, đều là những kinh nghiệm đa dạng được rút ra từ đời sống thường nhật.
Cha kể cho tôi nghe về những binh sĩ liên bang thời nội chiến với Joe DiMaggio, về tang lễ của Lou Gehrig năm 1941. Đến giờ giao thừa thì chạy ào đến bữa tiệc tiễn đưa năm 1958 và đón chào năm 1959. Abraham Lincoln rất am tường điều này.
Chúng muôn màu muôn vẻ, từ nhỏ tới lớn, từ bình thường cho đến tối quan trọng. Anh không giả tạo, không hài hước một cách khiên cưỡng. Quyền bình đẳng không phân biệt chủng tộc cũng ngày càng mang giá trị rộng lớn.
Khi nói chuyện với người lạ, hay lần đầu nói trước công chúng thì ít nhiều gì ta cũng cảm thấy… run run. Chỉ cần cho tôi biết ở đâu và khi nào. Bạn biết chuyện gì xảy ra không? Marshall gọi tôi lên văn phòng bảo rằng tôi có thể thử việc, bắt đầu từ sáng thứ hai tới.
Nó từng bắt chước anh từ lời ăn tiếng nói cho đến sở thích. Tôi liếc nhìn đồng hồ…11:07. Thái độ hào hứng, cởi mở.
Thế là, lại thêm một môi trường nữa để tôi được nói! Sao bạn không bắt chước tôi nhỉ? Đặc biệt là khi bạn muốn nói chuyện hay diễn thuyết trước công chúng. Tất cả những phát ngôn viên thành công đều có đức tính này. Tất cả chúng ta đều có ông bà, cha mẹ.
Nhiều người thích dùng các thuật ngữ nghe có vẻ thời thượng chứ không muốn dùng những từ quen thuộc bình thường. Nhà văn Mark Twain từng viết rằng: Sự khác nhau giữa từ gần đúng và từ đúng thật sự là một khoảng cách lớn. T-t-ôi biết tôi n-n-ói rất r-ất khó kh-ó-ó nghe, nhưng tôi v-ẫn r-r-ất vui khi được nói ch-ch-uyện với bạn.
Sau đó tôi đã làm gì? Tất cả mọi việc! Tôi xin phụ trách bản tin thời tiết buổi sáng, làm tường trình chuyên mục thể thao buổi chiều. Đầu tiên là cuốn: Swim with the Sharks Without Being Eaten Alive (Bơi cùng đàn cá mập mà không bị nuốt chửng). Henry Kissinger người dùng cả đời mình để nghiên cứu về ngôn ngữ nói rất coi trọng nguyên tắc này.
Từ đó tôi luôn cân nhắc khi đặt câu hỏi, không phải lúc nào cũng nói theo thói quen được. Chẳng hạn như cựu tổng thống Bill Clinton và Tommy Lasorda. Và hãy nhớ rằng trước khi muốn là một người nói giỏi thì phải là một người nghe giỏi.