Cuối cùng thì người chủ đã bán ông cho một kẻ buôn nô lệ. Cũng vì những lý do đó, một số người bạn thuở niên thiếu của ông Arkad tìm đến và nói rằng: Nhưng cũng nhờ đó mà ông đã học được nhiều bài học quý giá để có được những thành quả như ngày hôm nay.
Mà anh cũng không thể hình dung được người vợ của tôi trong giấc mơ đó đâu: mặt mày cô ấy không còn nhăn nhó suốt ngày như lâu nay, mà trái lại, cô ấy lúc nào cũng tươi cười rạng rỡ tràn đầy hạnh phúc và ngoan hiền như những ngày đầu chúng tôi mới cưới nhau vậy. - Ngay vào ngày hôm nay chứ? – Kobbi gợi ý. Từ lâu đài của nhà vua, Rodan, người thợ rèn giáo mác của vương quốc Babylon, hớn hở điều khiển con ngựa chạy như bay về nhà.
– Chàng thanh niên chán nản đáp Theo tôi, đây là cách tối ưu nhất trong khả năng hiện thời của các bạn nhằm bảo đảm cuộc sống trong tương lai của mỗi người. Nhưng nếu anh ta bảo: "Tôi chẳng có vật gì để đảm bảo, ngoài việc tôi là một người đàng hoàng và hứa sẽ trả nợ đầy đủ cho anh trong thời gian có thể".
- Thưa cha! Con xin bày tỏ lòng khâm phục của mình trước sự khôn ngoan của cha. Nay ta đã già rồi mà những đứa con trai của ta chỉ biết tiêu pha, chứ không hề có ý muốn làm ra tiền. Cơ hội không chờ đợi ai bao giờ.
Cháu sẽ không bao giờ cưỡi lạc đà băng qua sa mạc nóng bỏng và làm việc gian khổ, cực nhọc. Tôi sẽ kể cho cậu nghe về chuyện này. - Đúng vậy! - Một người thợ làm yên ngựa khả kính góp lời.
– Cháu thử nghĩ xem, làm thế nào cháu sống được ở Babylon mà không phải tiêu pha gì cả? Chắc chắn là cháu phải trả tiền cho người thợ may quần áo, thợ làm dép cho cháu. Kể từ đó, chúng không còn nói chuyện với nhau nữa. Có phải thế không các vị.
Làm như vậy, ý tôi muốn nói rằng nếu quả thật anh Araman có năng lực kinh doanh, thì anh ấy vẫn có một số vốn để thực hiện. Đầu tiên, chẳng thấy ai chú ý đến cả, ông cảm thấy thất vọng nhưng vẫn cố gắng tiếp tục rao bán. Khi Arkad kể xong câu chuyện, một trong những người bạn của ông lên tiếng:
Anh ta không hề biết rằng, dịp may không chờ đợi một kẻ chậm chạp nào cả. Thêm nữa, mặc dù đã chung sống với nhau nhiều năm, nhưng tôi vẫn không sinh được một mụn con nào. Trong trường hợp này, bạn hãy cân nhắc thiệt hơn trước khi mua bất cứ món hàng nào.
Dĩ nhiên, chọn điều sai là do chúng ta ngu ngốc. Trong cuộc đối ẩm đó, ông ta đã kể cho chúng tôi nghe câu chuyện về sự khôn ngoan của cha mình. - Không có ai hết sao? – Arkad hỏi lại.
Vì nó là phần thưởng xứng đáng do công sức lao động vất vả của anh làm nên, không ai có quyền buộc anh phải chia sớt cho người khác, trừ phi đó là ý muốn của anh. - Vậy thì bây giờ cậu hãy chứng minh điều đó đi. Vậy theo anh, anh ta có thể trả lời "có" với những câu hỏi này không?