Khi tôi sắp bước vào, một cậu bé đội chiếc mũ mà những cầu thủ bóng chày hay đội, trên mũ có dòng chữ Robert tiến đến phía tôi Thưa cô, cháu xin lỗi ạ, cậu bé nói bằng một giọng nam không thể nhầm lẫn vào đâu được. Đương nhiên, bạn sẽ nhiệt tình hơn với cô ấy. Rồi anh ta đưa nó lại gần mồm hơn khi họ thảo luận dự định về bữa tiệc tối.
Thật đáng tiếc, phần lớn con người lại không có khả năng này. Nhưng hiện tôi muốn nói cho bà một trong những kỹ năng của tôi sẽ đánh bay những Mẹo nhỏ đó cho bà. Đây là một lá thư về kỳ nghỉ hoặc dịp Giáng sinh của gia đình điển hình.
Tôi nóng lòng đợi hộp thư vào ngày mà tôi biết những cuốn sách đó sẽ đến. Vài ngày sau, tôi làm đổ chiếc giá đỡ quần áo rất cao và bình thường trở lại. Lúc này bạn có vị thế tốt hơn để kết bạn với anh ấy hoặc cô ấy.
Anh bạn Patrick của bạn đã dạy bạn điều gì? Hãy gọi anh ta là Giáo sư Patrick. Tóm lại, ôm hoặc không ôm đã trở thành một chủ đề gì đó mang tầm cỡ quốc gia, chủ đề có thể biến những lời chào hỏi xã giao thành thảm họa xã hội. Thế còn Khi tôi trở lại văn phòng? Hoặc thậm chí, Khi tôi quay trở lại?
Nhưng Barry lại tin. Có bao giờ bạn gặp những người đưa ra ý kiến của mình trong cuộc trò chuyện nhanh như cướp? Bạn mơ tưởng bỗng nhiên họ im lặng, nhưng không hề may mắn như thế. Bí quyết của mẹo này là không bao giờ sử dụng những từ ngữ giống nhau để trả lời một câu hỏi khi người nghe hỏi lần thứ hai.
Ngay cả khi cô ấy cảm thấy bạn quan trọng hơn là người gọi cho cô ấy và đặt lại chiếc điện thoại vào nơi cũ, thì cô ấy vẫn bị tổn hại. Hãy phán đoán cảm xúc của anh ấy trong tình huống này. Ví dụ, một người phụ nữ tỏ ra buồn cáhn khi than phiền về trận mưa như trút nước hôm thứ Bảy tuần trước.
Trang phục này luôn tạo cho bạn cảm giác thanh thản. Walter không bao giờ cao giọng hoặc thể hiện sự bực bội. Ivan Batucuda, kiến trúc sư ở Cộng hòa Séc, vì đã dạy cho tôi sự khác nhau khi không tắt điện thoại trước, nhưng hãy ngang nhiên tắt điện thoại khi bắt đầu cuộc trò chuyện;
Có bao nhiêu dòng tiêu đề làm cho người nhận mỉm cười trước khi đọc nội dung thư? Bạn đang đi tới đi lui trong phòng đợi trước khi phỏng vấn xin việc ở một ngành nghề mà bạn luôn mơ ước. Bản năng tự nhiên (và bản năng của tôi, cho đến khi tôi đấu tranh với nó) là có càng ít khả năng giao tiếp với một người không mời mà đến càng tốt và cầu mong có một phép màu.
Những phản ứng nhanh nhạy của họ bỏ qua bộ não và đi thẳng vào ruột. Ông tiếp tục, Điều tôi sẽ nói với em là, cả hai đều sinh ra trong những gia đình có cùng vị thế kinh tế xã hội, cùng lớn lên trên một vùng đất, cùng chơi với nhau khi còn bé, cùng học một trường, và có chỉ số thông minh như nhau. Hai tuần trôi qua, không có sự hồi âm nào.
Này Phil, hôm nay bao nhiêu độ nhỉ?, Anh thấy có nhiều người ngoài phố không hay vắng vẻ?, Nhiều cửa hiệu mở cửa chưa?, Anh có dừng lại ăn sáng không?, Ăn ở đâu?, Ăn gì? Nó ngụy trang cho vẻ tiêu cực về những dự án không mong muốn trong công việc, những chuyến đi và cuộc viếng thăm mà bạn phải thực hiện, những sự kiện bạn bắt buộc phải tham dự, những khách hàng mà bạn phải chiêu đãi, và những loại người vô công rồi nghề khác. Những cái vẫy tay ư? Ồ, anh đã sử dụng mẹo cũ đó trong nhiều năm nay rồi.