Họ đã phấn đấu và họ muốn được yên ổn với thành quả. Cái này tùy cậu hiểu hoặc không hiểu hoặc coi là chơi hoặc không chơi: Dù lúc này mắt không có nước.
Điều đó càng làm họ lấn tới, họ không hề coi viết là một công việc. Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít. Nhà văn lại mở mắt ra và mỉm cười: Mình đã đúng.
Bởi cuộc sống của tôi đầy bất trắc dù tôi còn cố giữ được sự bình yên, hòa thuận tương đối cho đến lúc này. Theo thời gian, họ tìm thấy những giá trị của nó dù không phải tất cả. Hy vọng có thể hâm nóng lại.
Chơi là làm một bài thơ hay để được chửi. Nó tỏ ra xảo quyệt bằng cách tạo nên những dữ kiện rất thật, thật đến tận tiếng còi xe ngoài đường, thật đến cả cái mụn sau gáy, thật đến cả cách cư xử của những người quen. Các anh các chị chưa bao giờ dám nói dối bác.
Mình đã đổ mồ hôi vì nó, nó cũng phát ốm vì phục vụ mình. Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa. Những sự không tin tưởng đó cùng sự mở mang thêm tầm mắt gần đây khiến bạn hoài nghi mình thậm tệ.
Bình thường ở đây là hiểu theo nghĩa lành mạnh. Và hay nói ngược với mọi người như một chú bé khờ. Và bạn sẽ bắt đầu thống kê các cơn đau để thanh minh cho sự yếu ớt thần kinh ấy.
Tôi không muốn đi đâu cả. Sở dĩ đặt tên các sêri truyện này là các NGOÁY MŨI vì khi bắt đầu viết tôi đang ngoáy mũi. Nhưng tôi không muốn có thái độ của một kẻ bỏ chạy.
Tiếng tít tít vẫn rót vào tai bạn, khe khẽ khe khẽ. Tôi giới thiệu qua và bảo ông anh phải tắm để cho da ẩm rồi vào xông hơi khô. Chỉ là ta đang viết.
Viết thế đủ chưa nhỉ. Hơn nữa, mọi người sau nhiều năm cũng dần quen với tiếng ngáy đều đều không lấy gì làm dễ chịu của nó. Cả nhà mong bác bỏ, cũng vì sức khoẻ của bác.
Chán ngán vì làm phận con cháu cảm thấy mặc cảm và ích kỷ khi chán ngán. Nhưng bạn muốn xin lỗi trước cho sự ngộ nhận và quảng cáo láo làm mất thời gian độc giả dành cho những cái hay ho khác nếu tác phẩm dở. Họ bị im lặng, cuồng miệng quá rồi.