Lúc đó, tôi quan sát thấy những người thợ khác làm việc giỏi hơn tôi và được trả công cao hơn. Để có được một đồng bạc là cả một thời gian dài. Để duy trì sự giàu có cho mình, anh nên tìm cách làm cho số vàng đó sinh lợi.
Nhưng tại sao mỗi lần đối diện với dịp may, chúng ta thường do dự và thối lui, chứ không nghĩ rằng đây là dịp tốt cần phải nắm lấy. Điều này khiến tôi vô cùng hối tiếc và thầm trách mình thật thiếu khôn ngoan, ngoan cố không nghe lời khuyên đúng đắn của cha mình. Tôi cũng sẽ không cho phép mình thay thế số khách hàng ở thành phố thứ ba bằng việc mở rộng thêm nhiều khách hàng ở hai thành phố đầu tiên.
Đời sống của những người này quả thật khó khăn và họ thường không thể trả hết nợ. Những lời khuyên như thế không mất tiền mua, nhưng lại giúp bạn tránh khỏi những vụ đầu tư thua lỗ hoặc bị mất vốn. Một giấc mơ lạ lùng mà trong đó tôi tưởng mình là người giàu có.
Người đàn ông vừa nói xong liền ngồi xuống, bỗng có một người khác lên tiếng: Các bạn đừng nên giễu cợt điều tôi vừa nói vì cho rằng nó quá đơn giản. – Ông bối rối nói với ông Arad.
Vì nếu họ đánh tôi, tôi sẽ giết họ! Chúng ta đâu phải là người bảo trợ cho ông ấy! – Ông đáp một cách không suy nghĩ. - Người đến từ Syri đứng dậy.
Những người bạn của ông Arkad chăm chú lắng nghe rồi lần lượt tỏ lời cảm ơn và ra về nhưng không phải ai cũng có tâm trạng giống nhau. – Bansir đáp lại một cách u sầu. Do vậy khi Nomasir đến tuổi trưởng thành, ông Arkad bèn cho gọi Normasir đến và bảo:
- Thời gian trôi qua rất nhanh và chúng tôi cũng không còn trẻ nữa, nhưng chúng tôi chưa tạo dựng được gì cho cuộc sống của mình cả. Chẳng bao lâu tôi đã thành công. Có thể tôi phải chờ cho đến khi anh ta có đủ khả năng làm ra tiền mới đòi được số tiền cho vay đó.
- Tôi ấy à? Tôi đang làm công trong một hiệu khắc chữ. - Có phải nhà vua của xứ cậu đã chiến đấu với quân địch bằng tất cả tài trí và sức lực của ông ta không? Tại sao cậu không cố gắng làm như vậy? Có phải những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon không? Có phải cậu đã để chúng tồn tại trong cuộc sống của mình và mỗi ngày chúng càng lớn mạnh đến mức đẩy cậu đến bước đường cùng không? Đáng lẽ ra, cậu phải chiến đấu chống lại chúng như một người đàn ông chân chính và phải chiến thắng được chúng để trở thành một người danh giá, tự do trong xứ sở của cậu. Sasi là một gã bặm trợn và thô lỗ.
Trò chơi khăm này đã dạy cho con một bài học đầu tiên trong việc rèn luyện bản lĩnh. Ông bàng hoàng nhận ra đó chính là Kẻ cướp biển ngày trước. - Tôi xin có ý kiến! - Một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc tươm tất đứng dậy.
Một ngày nào đó, nó sẽ giúp tôi chuộc lại sự tự do của mình, rồi tôi cũng sẽ có một trang trại riêng, bầy gia súc riêng… Mặc dù tay nghề chưa cao lắm, nhưng hàng tháng tôi cũng kiếm được một số tiền kha khá vừa đủ cho một cuộc sống trung lưu. - Đúng là một suy nghĩ tinh tế! – Arkad lên tiếng tán thưởng.