Khi bạn muốn cho một thính giả tin theo bạn thì ngay từ đâu câu chuyện, bạn phải tránh đừng nêu lên những quan điểm mà bạn và người đó bất đồng ý. Như vậy chúng ta khích lệ họ cho họ tiếp tục gắng sức. Ông lại khuyến khích cho ông chủ nói.
Những điều đó cần cho chúng tôi mỗi tuần để lựa kỹ những giờ phát thanh tiện hơn hết. Ông Joseph Allison, đại lý cho công ty Westing-house, nói với chúng tôi: Tôi lại đây không phải vì điện đâu, mà chỉ vì muốn mua của bà vài cái trứng gà thôi.
Tôi xích lại gần ông, nghe ông diễn giải về các loài cây cỏ và những chi tiết lạ lùng về một cây rất tầm thường là khoai tây. Chẳng hạn tối nào va phải ca, thì trưa hôm đó va kêu điện thoại, nói với ông Hurock: "Không êm rồi, ông Sol ơi. "Mới trông thấy tôi, ông Mahomey nói, ông S.
Lawes sững sờ, không biết đáp ra sao. - Dạ, ai cũng muốn như vậy hết. Lần sau, nếu ông đi ngang, xin mời ông vô chơi, chúng ta bàn luận lâu về chuyện đó.
Một ông bạn sành về các loài danh mộc đã lựa giùm tôi. Nhiều khi đói quá, được ít nho lót lòng chàng mừng lắm. Người này thiệt thạo nghề, ông làm cho một khách hàng đương thịnh nộ hóa ra hài lòng.
Đứa lớn nhất tên Jim, mười tuổi, phải giúp việc trong một lò gạch: đẩy xe cát, đổ cát vào khuôn, phơi gạch. Cả châu u giận dữ ồn ào, như bầy ong vẽ vỡ tổ. Một hôm, tôi gặp một người trước làm biện sự một hãng cho mướn nhà, tôi hỏi ông ta có thể cho tôi biết nhà tôi ở, tường xây bằng gạch đặc hay gạch rỗng.
Bạn có tự cho rằng mình hơn người ấn Độ không? Đó là quyền của bạn. Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã. và tôi gõ cửa, tươi tỉnh như đóa hoa.
- Thưa ông C, hôm nay tôi không lại để cậy ông mua hàng cho tôi đâu. Cha đã phạt con vì con còn con nít mà cha bắt con làm như người lớn. Tôi đã được biết anh Pete Barlow.
Rồi nó ăn hai đĩa cháo, không phải ai mời mọc hết: Chính nó đã nấu cháo đó, nó tự đắc lắm, nó tự thấy quan trọng lắm. Bạn nên nhớ rằng Ken Dyke không hề phí thì giờ khoe sự trọng của ông ta. Nhóm thợ hiểu rằng ông biết họ đã phạm luật của xưởng nên nhắc khéo họ.
Mày phản đối người ta mà như tát nước vào mặt người ta vậy. Sau cùng ông mời tôi ở lại dùng bữa, đưa cho tôi một tấm chi phiếu và đặt tôi làm một bức vẽ khác nữa". Và ông không bao giờ quên chuyện đó hết.