Sexkiss

Cô gia sư xinh đẹp uống cạn tinh trùng cậu học sinh

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mẹ cười: Con tinh khôn lắm. Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí. Hôm trước tôi khóc, hôm sau tôi đốt.

    Hãy bỏ dần thói chờ đợi ấy đi vì có vô số tội ác và rủi ro đang chờ ập lên đầu những kẻ như vậy. Nhưng như thế chưa đủ. Ta không cần quan tâm cá bé cá to, miễn là ta đang câu cá, ư? Không đúng! Giá mà ta biết thế nào là cá to.

    Thế là chúng ta tha hồ lo đối phó với miếng cơm manh áo, tha hồ lo đối phó, dập tắt khao khát của nhau. Nhưng anh vẫn muốn trả thù em. Tung hứng nhau bằng mấy món từ đã cũ.

    Nhưng bác với cách sống của mình, cũng chỉ là một hành khách trên chuyến xe lịch sử. Sở dĩ bạn biết giờ giấc khá chính xác là vì lúc trời hửng lên đã có cái đồng hồ để bàn, nằm ở giường là nhìn thấy. Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm.

    Tôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được. Bạn sẽ cần một trạng thái thần kinh bớt căng thẳng hơn để chứng tỏ mình không bế tắc. Tích trữ một khả năng kiến giải, phân tích tàm tạm để mổ xẻ vấn đề.

    Hôm đó, bạn sốt khá cao, có lẽ thế nên bạn để sổng ra mất một giây không làm chủ được mình. Đem lại sự biết rèn luyện và biết hưởng thụ. Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ.

    Thôi thì dùng vào chỗ khác. Các anh chị chưa bao giờ dám thế. Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho.

    Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng. Nó còn có vô số uẩn ức và những cái khác. Quả là tôi không muốn viết mấy về những cái này khi nó khô khan.

    Và biết bác thừa hưởng điều ấy ở bà nội. Nhưng sao lòng tôi không hồi hộp, mong chờ. Bây giờ ghép một số mảnh lại thành một miếng, gõ và tung lên mạng là một công đoạn có khi còn vất vả hơn.

    Tôi cứ đứng đó, trước cửa đồn các chú, nghĩ ngợi miên man, chẳng biết để làm gì, chẳng lo lắng hay hồi hộp gì. Đơn giản vì họ (tiềm ẩn) quá nhiều hoặc năng lực của họ quá lớn. Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap