Vì thế, tôi rất hứng khởi trước lời đề nghị đó và thương lượng ngay với người nông dân. - Muốn giữ túi tiền luôn rủng rỉnh, các bạn cần nghiêm chỉnh thực hiện việc để dành một phần mười số tiền kiếm ra được. Thêm nữa, mặc dù đã chung sống với nhau nhiều năm, nhưng tôi vẫn không sinh được một mụn con nào.
Vì vậy, món nợ ông ấy đã vay của tôi không bao giờ được trả. - Để bắt đầu cuộc thảo luận, trước hết chúng ta cần nghe những câu chuyện về sự may mắn mà một số người đã từng gặp, như người thợ dệt vài của chúng ta ngẫu nhiên nhặt được vàng mà không cần một sự nỗ lực nào. Anh có rút ra được bài học gì từ câu chuyện này không, anh Rodan?
Suốt ngày hôm đó, vì thiện chí muốn giúp con bò, nên lừa phải làm thay công việc của con bò. Tôi cho rằng, một cuộc giao dịch làm ăn mang lại nhiều lợi nhuận không phải là sự may mắn tình cờ, mà đó là phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực của chúng ta. - Ông cháu vẫn thường nói về ông, nhưng không bao giờ hé lộ điều này.
Nhưng thật ra nếu chúng ta không chiến thắng được bản tính ù lì, trì trệ của bản thân, thì chúng ta không thể đạt được những thành công và trở nên giàu có. Tôi mất việc, mất nhà và trong túi không còn một xu nào cả. Ngày nào tôi cũng bị những chủ nợ đuổi theo để đòi tiền.
Tuy nhiên, trong lúc ông rất hạnh phúc, thì bà Swasti lại thấp thỏm lo lắng: "Tôi chỉ sợ ông chủ lại vướng vào những trò đỏ đen thôi!" Bà ấy thường nói với ông như vậy. Nghe những thông tin này, ông thật sự bị sốc và hiểu rằng mình vừa bị đánh bật ra khỏi những niềm hy vọng, những mơ ước ấp ủ bấy lâu và tiếp tục bị ném vào những trận bão tố của cuộc đời. - Ngày hôm nay có bao nhiêu người trong số các bạn mang túi tiền xẹp lép?
– Quan tể tướng trả lời – Nó không ở lâu trong những cái túi nhỏ bé của dân nghèo mà nhanh chóng chạy vào nằm yên trong hòm của những người giàu có. - Đúng là một câu chuyện rất thú vị. – Nó đã cho chúng ta một bài học về sự khôn ngoan.
Lúc nghe Megiddo nói như vậy, những người nông dân đó cũng chế nhạo lại các ông. – Kobbi mở đầu bằng một câu chào thật trang trọng – Vâng! Cầu cho cái túi của anh luôn căng phồng và anh được bận rộn nhiều hơn trong xưởng làm việc. Tất nhiên số tiền họ vay không được nhiều hơn trị giá tài sản của họ, để nếu cần, họ sẽ bán đất đai, các đồ trang sức quý báu, lạc đà hoặc những vật dụng khác để trả nợ.
Mãi tới xế trưa ngày hôm sau đó tôi mới đến được một vùng hoang vu không có người ở, cũng chẳng khác gì sa mạc. Ông chôn túi tiền của mình ở một nơi được đánh dấu rất cẩn thận và ngày đêm thấp thỏm không biết liệu còn có ngày mình đào nó lên hay không. Nhờ Algamish khuyến cáo từ trước nên tôi tiếp tục để dành tiền.
- Vậy ai trong chúng ta đã từng gặp may mắn và đã để vuột mất nó? Tôi đã dùng những lời lẽ khôn ngoan để phân tích cho bà ấy hiểu, nhưng lại bị bà ta mắng cho một trận. Và nếu anh biết gìn giữ tài sản của mình một cách an toàn và chắc chắn, thì tôi có thể bảo đảm cuộc sống của anh từ đây trở đi luôn luôn được đầy đủ và sung túc.
- Bà ấy có xin ý kiến của anh về việc sử dụng số tiền vay đó không? Con bèn học thuộc lòng tất cả các quy luật đó. Vào lúc đó, trời rất tối nên tôi không thể quan sát được bầy cừu của ông ấy, nhưng căn cứ vào tiếng kêu, tôi đoán số lượng cừu chắc phải rất nhiều.