Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng. - Jack tỏ ra rất thú vị với những điều đang xảy ra.
James cảm thấy mình như trở thành một người khác, thoải mái hơn, yêu đời hơn và thành công hơn. - Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. Điều này giúp ghi nhận những thành công, phát hiện thiếu sót cần khắc phục và rút ra bài học, nếu có.
Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. - Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc. Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó.
Thật là tuyệt vời, bà nên tập họp chúng lại và viết thành sách!". Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy! Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước.
Còn James lại chẳng có thời gian. - Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian.
Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết. Không chỉ thế, anh còn có nhiều thời gian hơn để tạo niềm vui cho gia đình.
Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. - Jack tỏ ra rất thú vị với những điều đang xảy ra. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.
James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Ngay từ trước khi đi nhà trẻ, hai đứa bé đã rất hào hứng với những trò nghịch ngợm khiến những người thân trong gia đình và bạn bè phải bối rối để có thể nhận ra đâu là Jones, đâu là James. Cậu đã không tiến hành bước kiểm tra, đối chiếu - vốn là một giai đoạn cực kỳ quan trọng khi thực hiện những dự án lớn và phức tạp.
Tối đó, anh tạt qua siêu thị và mua một bó hoa lili thật tươi tặng vợ. Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền. Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.
Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình: James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: