Một vẻ ngoài như thể nói: “Sao cơ?!” sẽ không hề xuất hiện. Khi một người suy nghĩ, người đó sử dụng những vùng khác nhau của não bộ, nó tùy vào thông tin mà người đó đang được tiếp cận. Tôi có biết một nhà tạo mẫu tóc “móc” ví phụ nữ lấy tiền thưởng sau khi cắt tóc.
Nhiều khi người chần chừ không muốn nói ra sự thật lại rất có ưu thế. ” Thường chúng ta không dừng lại để tự hỏi mình: “Việc này có ý nghĩa không nhỉ?” Quả thật, phải “đi một ngày đàng” bạn mới có thể “học một sàng khôn. Khi cảm thấy thoải mái và tự tin, chúng ta thường để tay chân tự do vươn ra và chiếm lấy không gian.
Hãy quan sát cả việc kẻ nói dối di chuyển theo hướng trốn tránh. Và thường nó là có lý do. Đôi khi chúng ta không cần trực tiếp đối đầu với kẻ bị nghi ngờ đang dối trá.
Hãy quan sát kỹ lưỡng và bạn sẽ không dễ dàng bị đánh lừa. Nhưng tôi không biết xinh đẹp như thế kia, liệu chị có giọng hót tuyệt vời tương xứng không nhỉ?” Quạ tin vào những lời của cáo bèn há mỏ để kêu một tiếng “Quạ!” thật to. Nếu tôi không thể trông cậy vào anh thì tôi không biết mình sẽ phải làm gì.
Hoàn toàn giữ bản quyền. Câu hỏi mẫu 2: “Tôi biết chuyện gì đã xảy ra/anh đã làm những gì. Phương án này được sử dụng khi bạn có cảm giác khó chịu vì nghi ngờ điều gì đó nhưng lại không hoàn toàn chắc chắn cụ thể đó là gì cũng như không có bằng chứng nào.
Giả sử bạn hỏi bạn gái rằng nàng đã ở đâu tối qua. Rất ấn tượng! Nhân tiện, chúng tôi thấy rằng vì anh biết việc đó nên anh cũng sẽ biết cần ngăn chặn nó như thế nào. Em sẽ không đời nào tìm cách qua mặt sếp.
Tôi sai, anh sai, chúng ta đều sai. Điều này sẽ khiến tâm trí người đó phải chạy đua để tìm cách giải thích “lỗi của mình. Tuy nhiên, sự dửng dưng của họ nhanh chóng nhường chỗ cho mối lo lắng, vì lúc này họ đang gặp phải vấn đề khác quan trọng hơn.
Ngay trước câu mệnh lệnh chèn một quãng nghỉ ngắn. Nếu bạn không thu được gì từ người thứ nhất, hãy tiếp tục với người thứ hai. Trong cuộc đọ sức này, người đó không sẵn lòng cho bạn biết sự thật hoặc có thể lúng túng do nói dối bạn.
Câu hỏi mẫu: “Smith, bất cứ lúc nào tôi phát hiện ra rằng anh đang nói dối tôi, tôi sẽ cho dọn sạch chỗ làm của anh và bảo vệ sẽ áp tải anh ra tận xe. Nếu tôi không thể trông cậy vào anh thì tôi không biết mình sẽ phải làm gì. Đây là một biểu hiện ban đầu của cảm giác thực, nó chỉ kéo dài chưa đầy một giây cho tới khi họ có cơ hội che giấu chúng.
“Mẹ muốn nói chuyện với con về việc con hút thuốc. Bà bảo cậu bé rằng cậu có thể trở về chỉ với điều kiện cậu chịu theo một chương trình cai nghiện. Nếu chị không nói thật với tôi thì mọi chuyện chấm hết.