Cư dân thị trấn không hề biết chữ, nghèo tả tơi và chẳng có mấy hy vọng được cải thiện về mặt kinh tế cho đến khi tin tức về mảnh đất của vận hội bên kia bờ đại dương chợt đến với Roseto hồi cuối thế kỷ XIX. C-Cubed cuối cùng bị phá sản, nên Gates và các bạn bắt đầu quanh quẩn ở trung tâm máy tính tại trường Đại học Washington. Ông có một người bạn làm ở Ngân hàng Tiết kiệm Jamaica, người vẫn quẳng cho ông ít công việc.
Trong chương trình có một lô cố định gồm một trăm khán giả bình thường đóng vai đám đông (mob). Lại giống như môn bóng rổ: một khi ai đó đã đủ cao, thì tiếp theo chúng ta sẽ bắt đầu quan tâm đến tốc độ và cảm giác trận đấu, sự lanh lẹ, kỹ năng cầm bóng và nhạy cảm ghi bàn. Không dưới ba thành viên của đại gia đình Ford cuối cùng đã giành được Học bổng Rhodes .
Những ai không đủ giỏi thì bị từ chối. Cậu mười sáu tuổi, cao và rất gầy, với kiểu đầu ngỗ ngược. Trong suốt cả quãng thời gian cây lúa lớn lên, người nông dân phải thường xuyên kiểm tra và tái kiểm tra mực nước để đảm bảo rằng nước không bị nóng quá dưới ánh nắng hè chói chang.
Nhà tâm lý học Barry Schwartz gần đây đã đề xuất rằng những trường ưu tú nên từ bỏ quy trình tuyển sinh phức tạp của mình đi và chỉ đơn giản tổ chức một cuộc xổ số cho tất cả những ai đạt trên mức ngưỡng. Chúng tôi lập trình vào cuối tuần. Một máy riêng lẻ (có lẽ công suất và bộ nhớ nhỏ hơn cả lò viba của bạn ngày nay) có thể trị giá trên một triệu đô-la − tính theo thời giá 1970.
Đó phải là chính bản thân Roseto. Khi số tiền thắng cuộc lên tới 250. Nơi đó mở cửa 24/24.
Các câu lạc bộ đồng ý làm theo cách này. Một trong số các phi công làm việc gì đó sai thì bản thân nó chưa phải là vấn đề nghiêm trọng. Malcom Gladwell không hoàn toàn phủ nhận những lập luận kiểu đó.
Cô bắt đầu nghịch ngợm vớ vẩn với chương trình, đánh vào những con số khác nhau. Chúng ta đều biết những cây sồi cao lớn vươn lên từ những hạt mầm cứng cỏi. Tất cả bọn họ đều rất vui mừng được gặp tôi và chỉ thế mà thôi.
Ngược lại, những học sinh chơi tốt thuần túy chỉ có tổng cộng tám ngàn giờ, còn các giáo viên âm nhạc tương lai thì chỉ có hơn bốn nghìn giờ. Đây là sai lầm của Terman. Tất cả những nhân vật xuất chúng mà chúng ta quan sát cho đến bây giờ đều là những người hưởng lợi từ một vài cơ hội bất thường nào đó.
Khi chúng cháu bắt đầu vào lớp Năm, cháu vẫn thường liên lạc với một trong số các bạn gái ở trường cũ, và cứ rời khỏi trường học vào ngày thứ Sáu là cháu sẽ đến nhà bạn đó, ở lại cho đến khi mẹ cháu đi làm về. Một số người trong số họ thì ổn còn một số khác thì không, ông nhớ lại. Ông là con trai cả trong một gia đình Do Thái nhập cư từ Romania.
Nhưng ông đã không làm thế: cứ như thể ông đã bị khóa cứng với New York. Bất kể họ đã bươn chải hành nghề bao nhiêu năm đi nữa, thu nhập của họ thấp hơn rõ rệt so với các đồng nghiệp Thiên chúa giáo. Và đối với những người sở hữu mức IQ rất cao, Terman tin rằng Chúng ta buộc phải kiếm tìm phương cách sản xuất ra các nhân vật lãnh đạo thúc đẩy tiến bộ khoa học, nghệ thuật, nhà nước, giáo dục và phúc lợi xã hội nói chung.