Sexkiss

Cô vợ thích khỏa thân và những gã may mắn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Thuật lại nguyên văn lời anh bác sỹ nọ cho bác. Đôi mắt luôn nhìn thẳng nhưng chẳng nhìn vào ai cả. Cháu nó đang bị đau cơ.

    Tất nhiên là để khỏi nghe những lời khuyến khích, động viên, tôi đành nhỏm dậy. Những giọt ấy gọi là gì nhỉ? Không biết. Nếu thế thì kiểu Ngộ đó thực chất chỉ là những rung động yếu ớt.

    Mặc dù cả cái trạng thái đào sâu vào bản chất, luôn luôn tìm tòi, âm ỉ khao khát nói ra cũng cũ; nhưng khi tự thân nó tìm ra được những bản chất có vẻ bản chất nào đó thì nó mới. Tôi dựng chân chống xe ngồi đợi cô tôi vào chợ mua hàng mã về đốt giải hạn cho chị con bác tôi. Họ sẽ đau nhưng không nhiều như tôi từng tưởng tượng.

    Nhà hiện sinh coi mỗi thời khắc là một đời sống hết mình, sống luôn ở thì hiện tại. Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình. Về phần cái ác thì vẫn luôn củng cố và bành trướng địa vị của nó.

    Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình. Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ. Dù không phân biệt rành mạch được tiếng nào là của chim trên cây ngoài trời và chim trong lồng.

    Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư. Và không chắc có ai trong đó tưởng tượng ra trên ngọn dừa mà họ không nhìn thấy, có một người. Bằng cách chung sống với nó và tìm cách diễn đạt nó.

    Vừa phải khao khát một ngày họ cũng phá bỏ chúng để chung sống trong một tầm nhận thức khách quan và lành mạnh hơn. Bà chị bảo em cứ cầm, mọi người đều nhận lương rồi, coi như để khuyến khích. Cuộc đấu tranh mà một bên là những người ban phát, phán xét.

    Căn bản cũng xuôi xuôi sau khi đọc một số cái tôi đưa. Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ. Còn nếu nó tương đối đúng thì chúng ta cùng suy luận tiếp…

    Em sẽ lo cho số phận con Dã Tràng mà em cho mình quyền định đoạt. Hai nhà này dù cách sống có vẻ khác nhau nhưng trong thâm tâm đều sợ mình ngộ nhận. Nhưng bạn không ngại viết ra những lời ấy.

    Dù không phải lúc nào cũng khổ đau. Anh họ tôi cũng làm cảnh sát, thi thoảng đến phường anh ấy chơi tôi có đọc thấy những điều Bác Hồ dạy lực lượng công an, cảnh sát nhân dân: …Đối với dân phải lễ phép hòa nhã… Trong công việc phải cần kiệm liêm chính… Vậy mà, ngay trước mắt tôi thôi, có một ông vừa bị giam xe, một chú gọi lên gác giải quyết, lúc sau, có chú xuống mở khóa cho ông ta về… Họ không cậy mình lớn để khua muôn mái chèo đánh đắm các con thuyền vô tội khác chỉ để to phình ra và lạc lõng trong mênh mông.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap