Một lần nọ, một người phụ nữ đến gần một cụ già nhỏ bé đang đung đưa trên chiếc xích đu trên hiên nhà. Mục đích của giáo dục là gì? Với tôi, giáo dục là dạy một người làm thế nào để phát huy điểm nổi bật nhất và phát triển tiềm năng lớn nhất của mình. Nếu như ông cũng kiên trì như Bell thì ngày nay tên ông cũng được ghi vào sử sách.
“Hãy cho tôi mười kẻ thất bại ê chề, tôi sẽ trả lại bạn mười người thành công rực rỡ”. Nếu bạn phạm sai lầm,hãy phạm một sai lầm vẻ vang. Điều này chẳng phải nghe quen tai lằm hay sao?
"Ông có chỗ mẻ trên răng,yết hầu của ông quá nho cao và ông nói quá chậm". Người ta bảo tôi nên ứng cử vào các chức vụ của khoa nhưng không đời nào, tôi phải có chân trong Đoàn chủ tịch – chức vụ cao nhất. Sau khi bỏ học nửa chừng, anh thành lập Microsoft với một người bạn vào năm 1975.
Thậm chí, ngay cả lúc ăn trưa, ông cũng không có thời gian nghỉ nghơi vì công việc của ông cũng là bao gồm việc thu dọn bàn ăn cho mọi người và lau dọn. Bạn phải luôn khuyến khích người bạn đời của mình mạo hiểm,hay là chính anh ấy hay cô ấy để có thể đặt mình vào vị trí của anh ấy hay cô ấy. Nhưng bạn sẽ xử lí một mối quan hệ bị đổ vỡ như thế nào ?Đặc biệt khi người muốn mối quan hệ tan vỡ chính là người kia chứ không phải là bạn .
Sự kiên trì của Thomas Edison đã cho chúng ta ánh điện. Nếu bạn có bằng cấp, bạn là người thành công. Tuy nhiên ,ông đã tập hợp một nhóm người lại để "chế tạo" những vật liệu xây dựng nhà máy.
Vấn đề là ở chỗ mức tiêu tốn năng lượng mỗi ngày của chúng ta ngày càng giảm. Câu tục ngữ này quả thật rất chính xác. Ngày hôm sau, khi vào phòng thi, đầu óc tôi trống rỗng! Tôi làm bài thi rất tệ và kết quả tôi bị điểm 2.
Đôi lúc ông cũng không có đủ tiền ăn. Phải nói rằng tuổi thơ của tất cả anh chị em tôi bị ảnh hưởng và tôi không dám đoan chắc điều này không để lại dấu vết gì trong cuộc đời chúng tôi sau này. Sau khi bỏ học nửa chừng, anh thành lập Microsoft với một người bạn vào năm 1975.
Thật thú vị khi được biết rằng ở thế kỉ 13, người nào không trở thành tu sĩ thì được coi là kẻ thất bại. Thật ra,bạn sẽ làm gì ?Hãy nghĩ thật kĩ và thành thật với chính mình Suốt 25 năm bị bệnh, tôi đã quan sát anh chống chọi lại với căn bệnh ung thư trên gương mặt.
Các bác sĩ, các nhà phẫu thuật lúc đó đã lưu ý rằng xương của bà đã quá xốp và rất dễ gãy, giống như một cụ già 80 tuổi , lúc ấy bà chỉ mới 45 tuổi. Liệu có ai trong chúng ta có một cuộc sống như thế không? Một cuộc sống không có cảm giác đau đớn? Gìn giữ điểm mấu chốt quan trọng hơn việc cứu sống những mạng người”.
Sau 7 năm bác bỏ,vào năm 1947,ý tưởng của ông đã được chấp nhận. “ Hãy chịu trách nhiệm về những suy nghĩ của bạn để có thể làm phiền những điều gì bạn muốn”. Năm 1970, tôi 20 tuổi.