Bà ấy là người tự do và là cháu gái ông chủ trước đây của tôi. - C các thần thánh đã hại tôi rồi. - Làm việc nhiều để được cái gì, hả Megiddo? – Zabado chen vào.
Những người có suy nghĩ như vậy, sau này họ vẫn thường đến thăm ông Arkad và được ông đón tiếp niềm nở. Bê bết máu và bùn đất, trên ngực của người nô lệ khốn khổ ấy vẫn còn hình xăm con rắn biển mà ông đã từng biết. - Anh chẳng hay gì sao? Một nô lệ đã giết chết một người lính của nhà vua và bỏ trốn.
Từ số tiền kiếm được hàng tháng, con hãy trích ra một phần mười để tham gia vào những cuộc đầu tư kia. Chúng ta là những con người tự do mà ! – Kobbi hưởng ứng. Nói xong, ông Arad rút mảnh đất sét từ trong cái áo choàng ra, trên đó có khắc rõ số tiền chuộc ông, rồi nâng lên khỏi đầu và ném mạnh xuống.
Sau vài giây do dự, một người dệt vải thân hình khá vạm vỡ khiêm tốn đứng dậy và đáp: Cậu hãy thắng yên cương cho hai con lạc đà khỏe nhất, chú ý buộc theo những túi da lớn đựng nước và những túi lương thực cho cẩn thận. Ông vô cùng mừng rỡ và bí mật đi đào túi tiền quý giá của mình, cuộn nó vào trong mình áo choàng rách trước khi lên đường.
Do vậy, tôi khuyên các bạn nên rút ra kinh nghiệm từ bài học đầu tiên của tôi. Bởi vì cùng với số lượng thời gian đó, bạn có thể làm việc và trở nên giàu có. - Chẳng lẽ mình gục ngã ở nơi vắng vẻ này sao? - Đầu tôi lại vang lên câu hỏi này một lần nữa.
Một lần nữa, đầu tôi lại vang lên câu nói của bà Sira: “Những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon”. Ông thắc mắc không hiểu tại sao một ông hoàng quý phái, sang trọng như thế lại đành lòng nhìn cảnh trừng phạt thảm khốc ấy, và đùa cợt vui vẻ cùng với những người khác. - Trước kia, cháu đã không nhận thức đúng về con người của ông cháu.
Trong đó có một người đã giúp đỡ tôi rất nhiệt tình, đó là Mathon, người cho vay vàng ở vương quốc chúng ta. Nhờ cha trao cho con một mảnh đất sét trên đó khắc năm quy luật của vàng mà giờ đây con có được như ngày hôm nay. - Thật sự lúc này tôi rất túng bấn, nên chưa thể trả nợ cho ông được.
– Sau khi hoàn thành công việc cho ông, chúng tôi sẽ vận dụng những lời chỉ dẫn khôn ngoan của ông để làm giàu cho bản thân. - Ông có thể tin tưởng tuyệt đối vào cháu. Bởi vì, ông ấy đã vượt qua được số phận nô lệ và trở thành một người công dân gương mẫu nhất ở vùng Damacus.
– Tôi cứ tưởng tốt nhất là có được mọi thứ mà không cần phải làm lụng gì cả chứ! Hãy nhìn Zabado này, nếu chúng ta bị bán vào đấy để làm những công việc nặng nhọc như xây tường thành kia, thì tôi sẽ đi lấy nước hay làm một việc dễ dàng nào đó. Nếu bạn muốn sống một cách thoải mái, thì ngay bây giờ bạn cần phải lên kế hoạch chi tiêu cho mình. Quá khứ của ông là một chuỗi ngày làm lụng vất vả khổ cực.
- Dabasir, cậu có linh hồn của một người tự do, hay linh hồn của một kẻ nô lệ? Gương mặt của Tarkad trở nên bối rối và lúng túng. Điều may mắn là trong suốt thời kỳ tồn tại lâu dài của mình, Babylon không sản sinh ra các vì vua tham bạo có ước vọng chinh phục toàn thế giới.