Dù James đã cố không biểu lộ, Jessica vẫn nhìn ra được sự thất vọng của James khi anh đọc bản báo cáo. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định.
Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. - Không biết tôi đã nói với ông hay chưa nhưng thật lòng tôi rất lấy làm tiếc vì những gì mình đã gây nên.
Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này. - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.
Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. Các nhân viên đều hiểu đúng ý James và đa số đều nắm bắt tốt yêu cầu công việc. Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy.
Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không.
- Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp. Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty. Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu.
Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. - Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa.
Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. Đối với James, đó là một tuần làm việc tuyệt vời nhất kể từ khi anh nhận công việc mới. "Những cuộc gặp gỡ đột ngột như thế này thường hiếm khi hứa hẹn điều gì tốt đẹp", James thầm nghĩ.
Bộ phận của James bắt đầu một tuần làm việc mới trong tâm trạng phấn khởi, gương mặt mọi người đều toát lên vẻ yêu đời. Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn. James cảm thấy rất vui.
Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra. Và, thật ra tớ cũng đã gặp một chuyện tương tự như thế này. James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc.