Bộ não của chúng ta có năng suất rất tuyệt diệu nếu biết cách khai thác sử dụng nó. Đó chỉ là những cảm xúc và hồi tưởng trong ký ức mà tôi chia sẻ với gia đình Bob Woolf, như tất cả những ai từng rơi vào hoàn cảnh bối rối này. Nếu hấp dẫn mà không bổ ích thì sau khi tắt ti vi khán giả sẽ chẳng nhớ gì.
Trước hết là sự bình tĩnh. Chúng ta cũng nên học hỏi Winston Churchill. Sự nhấn mạnh này có hai tác dụng.
Sau khi đã chuẩn bị kỹ rồi thì bạn hãy xem tiếp những lời gợi ý dưới đây, chúng rất hữu ích đấy: Cởi mở như thế nào đây? Hãy nói về tiểu sử, sở thích, tính tình, về chuyên môn, hay về những ước mơ của bạn… Rồi hỏi lại người khách của mình những câu hỏi đó. Bài nói của bạn ngốn bao nhiêu thời gian? Chỗ nào cần lên giọng? Chỗ nào cần xuống giọng? Lúc bắt đầu có cuốn hút và khi kết thúc có khái quát lại vấn đề không? Sơ sài hay sâu sắc? Bạn đã thật sự cảm thấy tự nhiên và thoải mái khi nói hay chưa? Nếu cần hãy tập nói trước với người thân của bạn và nhờ họ góp ý.
Cuộc hội thảo này cũng tập trung nhiều cầu thủ, nhiều chủ tịch của các câu lạc bộ bóng chày lớn khác. Tuyệt đối không nên thao thao bất tuyệt mà chẳng đoái hoài gì đến cảm nhận của người khác. Burns và Jack Benny chơi thân với nhau từ bé.
Mọi việc đã thành công tốt đẹp. Tôi tôn trọng tất cả các vị khách của tôi, tất cả mọi người, từ tổng thống, các bộ trưởng đến các vận động viên thể thao, đến những người bình thường… Bạn sẽ không bao giờ nói chuyện thành công một khi người ta nghĩ rằng bạn không quan tâm đến lời nói của họ, tức không tôn trọng họ. Hãy nhớ rằng người ta đến đó để nghe bạn nói, không phải để nghe bạn đọc.
Ngày 9/7/1958, những lời nói của Casey Stengel trước một phân ban của viện nghị sĩ Mỹ được đánh giá như là một đỉnh cao của nghệ thuật nói. Vậy thì tại sao tôi không được hỏi tổng thống những câu như thế? Những gì mà khán giả của tôi thắc mắc: Tôi sẽ hỏi. Tôi hãnh diện khi khoe với mọi người rằng tôi có một người cha tuyệt vời như thế.
Chưa kể đến việc người nghe cảm thấy vô cùng nhàm chán. Câu hỏi nào cũng trả lời cụt ngủn, vô hồn, không có chiều sâu lẫn cảm xúc. Đừng chê bai, hạ thấp người khác.
Và cho dù hỏi với bất cứ ai thì bao giờ tôi cũng tạo ra một cuộc tranh luận vô cùng thú vị và gay cấn. Chúng tuần tự đi vào đầu bạn rồi chinh phục bạn tự lúc nào không biết. Chớ huyên thuyên nói về quan điểm của bạn.
Bắt chuyện với người khác phái sao cho không nhút nhát mà vẫn giữ được sự lịch lãm quả không dễ dàng. Bởi thế các chương trình của Regis và Kathie Lee rất sinh động và đầy cảm xúc. Rồi tôi lại vặn nhạc lên… và vặn nhạc xuống.
Những thói xấu, những điều không tốt trong cuộc sống qua óc hài hước của Rickles đều tạo nên những trận cười nghiêng ngả. Phải hết sức tập trung khi phát biểu, tránh tối đa việc nói lạc đề. Người ta bảo rằng tôi có tài ăn nói.