Tốt hơn là dành đất cho những con chữ về việc biết rõ nhưng không biết rõ có ngộ nhận không. Đã lâu rồi, em không nồng nàn như thực tại. Biết chuyện này sẽ xảy ra những đến lúc thì cảm thấy khó xử.
Trong đời sống có lẽ chẳng bao giờ có những sự kỳ lạ, khác thường ấy. Hoặc biết nhưng không rõ. Bình thản và mệt mỏi.
Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà. Phim chưa hết thì vợ gã đón con về. Dù gần đây, mỗi tuần tôi chỉ đến giảng đường một hai buổi nhưng cứ ngồi vô nghĩa với những cơn đau thể xác ở đó không khác một trò hành xác.
Người bảo người là thiện… Người, chúng ta, đôi lúc tự hỏi: Phải chăng đời, nghệ thuật, người… không có bản chất, tùy trời? Như thế có vẻ duy tâm. Ông nhắm mắt lại, thấy khuôn mặt vợ, và tự nhủ: Người ta vẫn phải sống khi trên đời còn có người để thương yêu. Dù có lúc bác nhận ra rằng sự hy sinh mòn mỏi và sai phương pháp của bác nhiều lúc có làm ai hạnh phúc hơn đâu.
Sự khập khiễng ấy thường làm đẹp cho nghệ thuật miêu tả chúng chứ không phải cho đời sống của những nhân tố khập khiễng đó. Người nghệ sỹ là kẻ biết biến mọi thứ thành nghệ thuật. Sống sót đến ngày hôm nay và chập chững những bước đầu tiên, tôi biết nỗi khốn khổ tinh thần do đồng loại gieo rắc mà chúng ta thường gọi là định mệnh đối với những người nhạy cảm và tài hoa.
Thế là cứ nằm cho ý nghĩ tràn lên, dâng ngập người. Khi hắn không lựa chọn khinh bỉ đồng loại, hắn cần sự tha thứ của họ. Nghĩa là bạn có cơ hội lén lút viết và gõ hơn.
Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người. Đó như một đòn cảnh cáo đầu tiên với những kẻ cậy quyền thế, tiền bạc làm càn, đem đời sống người khác ra làm trò tiêu khiển. Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại.
Công tắc ở đâu để mẹ tắt cho. Trước khi đến nhà ông ta, tôi miễn cưỡng. Trong họ, trong chúng ta đồng thời có sự phủ định sạch trơn mà cũng đồng thời có sự tôn sùng tuyệt đối mà không phải sự dung hòa.
Vào ngủ tiếp đi con. Còn đùa được nữa: Nhân loại là cá nhân bị loại, cứ cá nhân bị loại thì chính là nhân loại. Dù lúc đó chả nghĩ gì.
Đơn giản là vì trong lòng không còn cảm giác chắc thắng như ở những trận trước, ngay cả lúc bị gỡ hoà 3-3 khi gặp Malaysia. Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa. Tôi đang tự hỏi mình sẽ làm gì sắp tới.