1914 cho thấy Watson nhận một mức lương không cao lắm là 25.000 đôla và được chia 5% lợi tức sau thuế. Tất cả nhân viên được tuyển cho chiến tranh được giữ nguyên. Hãy Suy nghĩ chỉ là mục tiêu và là phương pháp của IBM và Tom đã dùng nó để đưa IBM ra toàn thế giới và tiến lên những đỉnh cao chói lọi về công nghệ.
Cũng có khi chúng được gọi là trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp. Điều này không chỉ có nghĩa là nhà giàu thì cần và nên chia sẻ với cộng đồng mà còn cho thấy vai trò của doanh nghiệp, của nhà kinh doanh có một vị trí quan trọng tạo thành cộng đồng. Watson coi Range là thầy dạy nghệ thuật bán hàng đầu tiên, và sự năng động trong kinh doanh.
Nhưng cũng chính tạp chí uy tín này phải nhận rằng IBM đã nhanh chóng sản xuất máy tính của chính công ty và tiếp thị bằng lực lượng dịch vụ và bán hàng thiện chiến, nhiệt tình. Một cơ sở bé xíu rất đỗi bình thường thì liệu có mang trong người sứ mệnh xã hội? Trong một thời gian dài, cơ sở hoạt động cầm chừng, cho đến một ngày ông chủ của nó thay đổi cách nghĩ: tôi không bán tủ sắt nữa, mà sẽ bán giải pháp lưu trữ hồ sơ văn phòng. Những gì được thấy ngày nay là một ngôi nhà mà Watsoncho xây lại khi ông đã lớn tuổi và đầy uy quyền.
Con số 360 này có một ý nghĩa ngoại hạng, bởi Với sự thiếu lắng nghe nhu cầu của khách hàng, IBM đã không đánh giá đúng sức mạnh vĩ đại của ngành phần mềm và để Microsoft thuở đó chỉ với một Bill Gates nhỏ bé đặt phần mềm hệ điều hành DOS vào trong máy tính của IBM. Và năm 2006, Đại học George Washington cũng khánh thành Viện Trách nhiệm doanh nghiệp, nơi chuyên đào tạo các giáo sư kinh thương về CSR để họ có thể truyền thụ lại cho sinh viên.
Nó phải hiển nhiên đúng như một tiền đề. Watson bước lên bục và nâng ly chúc mừng như không có gì xảy ra. trong mọi lĩnh vực của thời đại, và trên hết Watson là một người đam mê kinh doanh.
Tuy nhiên, giá trị của chúng thì vẫn tươi nguyên. Nhưng nó không hề đúng chút nào. Jeannette lo lắng cho bản án đối với chồng sắp cưới.
Lợi ích duy nhất của những chiếc máy này là vấn đề thời gian và thời gian là quan trọng. Điều này, phải kể đến lý thuyết gia quản trị hiện đại Peter Drucker. Chi tiết trùng hợp rõ nhất là Ollila tạo ra Club 10 để tôn vinh những cá nhân xuất sắc có 10 sáng kiến hay phát minh cho tập đoàn, thì nửa thế kỷ trước Watson đã lập ra Club 100% để tôn vinh những nhà bán hàng xuất sắc.
Trong di chúc của mình, ông không quên chia sẻ cho những trợ lý, thư ký, nhân viên tiếp tân và cả những người điều khiển thang máy. Arthur Gordon là một người âu sầu vì gặp nhiều thất bại. Watson đã không chọn nhầm người để IBM tiếp tục phục vụ con người.
trong mọi lĩnh vực của thời đại, và trên hết Watson là một người đam mê kinh doanh. Michael Treacy, tác giả cuốn The Discipline of Market Leaders (Những nguyên tắc của các công ty thống lĩnh thị trường) cho rằng các công ty hàng đầu thường chọn các cách thức: một là, cung cấp sản phẩm có giá thấp hơn; hai là, sản phẩm tốt nhất (giá có thể cao); ba là, sản phẩm thỏa mãn nhu cầu khách hàng. Hơn nữa, nhà máy và phòng thí nghiệm của IBM ở Edicott là nơi thực hiện dự án.
Trên cánh đồng đó, nơi này là chỗ chơi đàn của một ban nhạc, bên cạnh là lũ trẻ chơi đùa ầm ĩ. Bầu không khí cởi mở và hòa đồng được thiết lập. Watson quyết định ở lại New York và nhanh chóng biến mình thành một trung tâm tổ chức cứu trợ, chuyển hàng viện trợ về Dayton.