Những thành quách đền đài đã biến mất, chỉ còn lại những phế tích đổ nát và vắng lặng. - Tại sao cháu lại ước ông nội cháu còn sống khi ông ấy đã hoàn thành trách nhiệm của mình trên cõi đời này? Cháu và cha cháu vẫn có thể làm tốt công việc của ông nội cháu mà. Ta đã già rồi, mà người già thường không hẹp hòi gì trong việc truyền lại những hiểu biết của mình cho người khác, nhất là đối với những chàng thanh niên đã đến tuổi khôn ngoan, chín chắn như cháu.
Vì vậy, tôi luôn sẵn lòng giúp đỡ để công việc buôn bán, kinh doanh của họ được thuận lợi và mang lại sự thịnh vượng cho Babylon. Phải là nước mát đấy, vì trời đang nóng mà. Một số người khác thì cay cú, bởi vì họ cho rằng với sự giàu có như thế, ông Arkad nên chia sớt chút ít của cải cho những người bạn không được may mắn như ông.
Nếu cần, con cũng có thể sửa chữa yên cương nữa. - Chúng ta hãy đến gặp Arkad ngay ngày hôm nay. Có phải thế cậu Tarkad?
Cháu cũng đã tìm lời khuyên có giá trị nhất từ những người nhiều kinh nghiệm và học cách khiến vàng ngày càng mang lại nhiều lợi nhuận cho cháu. Nhưng Tarkad im lặng không nói gì, và anh nghĩ mình cũng chẳng có điều gì để nói cả. Đối với người cho vay, ông ấy lấy anh để làm vật chứng vay tiền đấy.
Quả là ông chưa bao giờ biết được sự giàu sang thật sự cho đến khi nhìn thấy tận mắt nhà vua Nebuchadnezzar đội cái mũ dát vàng, mặc chiếc áo nhung gấm sang trọng và ngay cả rèm của chiếc xe ngựa cũng bằng loại vải màu vàng quý hiếm. - Tôi không tin các ông chủ muốn đánh chết những nô lệ làm việc siêng năng và cần mẫn. Người vay tiền đồng ý với thỏa thuận cứ mỗi bốn năm, số tiền lãi sẽ là một phần tư của số tiền gốc.
Theo cậu, điều này có ý nghĩa như thế nào, hỡi Tarkad? Cậu có cho rằng, cảnh vật có thể xuất hiện với một màu sắc khác không? Tôi biết làm gì với hắn ta nữa đây? Ngay cả người cha hiền lành của hắn cũng vì hắn mà tiêu tán hết sản nghiệp. Nhưng cháu vẫn không hiểu nổi tại sao ông lại trở thành một kẻ nô lệ?
– Bà Sira tâm sự - Gia đình cha mẹ ruột tôi rất giàu có, nên cho tôi một số vốn khá lớn. Qua những câu chuyện tôi vừa kể, anh có thể hiểu được nhiều người thường muốn vay tiền nhưng lại ít người có khả năng trả nợ. Một ngày nào đó, cháu sẽ mua một con lừa để cưỡi.
Xuống đến cuối dốc, ông dừng con vật lại và chỉ tay về phía trước. Họ không nghĩ đến chuyện tài và lực của mình bị hạn chế, thậm chí không để ý đến những lời khuyên đúng đắn của những người đi trước. Những lời khuyên như thế không mất tiền mua, nhưng lại giúp bạn tránh khỏi những vụ đầu tư thua lỗ hoặc bị mất vốn.
Ông hỏi các vị đại thần trong triều về nguyên nhân dẫn đến tình trạng kiệt quệ của quốc gia. - Arkad! Ông vừa nói những điều mà ta rất muốn nghe, nhưng ông có hết mình vì nghĩa cử cao đẹp này không? Ông có muốn truyền dạy sự hiểu biết của mình cho tất cả các thầy giáo trong vương quốc, để rồi mỗi thầy giáo sẽ truyền lại cho những người học trò khác, cho đến khi mọi thần dân trong vương quốc của chúng ta đều biết đến những bí quyết làm giàu của ông không? - Còn đây là một câu chuyện khác.
Anh ta chính là Hadan Gula, cháu của một đối tác làm ăn của ông, có tên là Arad Gula và cũng là người mà ông mang ơn suốt đời. Điều đáng nói ở đây là mỗi lần thất bại, họ lại gánh thêm một món nợ. - Thế không phải do số mệnh quyết định người này giàu có, còn người kia phải cam chịu cuộc sống nghèo hèn sao? Ông hãy làm ơn giải thích điều này cho chúng tôi hiểu.