Tôi học được kinh nghiệm quý giá này sau lần trò chuyện với Joe DiMaggio Jr. Nếu bàn tay bạn có một vết dơ, khán giả cũng nhìn thấy. Ông không chỉ là một người mạnh mẽ, sôi nổi mà tôi từng thấy mà còn là một trong những vị khách mời thú vị nhất.
Tôi uống cà phê và thật nhiều nước để không bị khô cổ họng. Như thường lệ, chương trình được truyền thanh trực tiếp từ 23 đến 24 giờ đêm. Thật kỳ diệu! Sự căng thẳng của anh ấy biến đi đâu mất.
Cả khán phòng im thin thít, không một lời đáp lại sau câu nói của Shirley. Tuy nhiên cũng có những trường hợp, sự thông minh trên mức một người Mỹ bình thường ấy, thay vì giúp ích thì lại làm hại ông! Điều quan trọng nhất trong buổi lễ là tôi phải nói một bài diễn văn trước đông đủ các khách mời những người bà con họ hàng thân thuộc.
Đó là điều quan trọng nhất khi bạn nói trước công chúng. Vậy thì tại sao tôi không được hỏi tổng thống những câu như thế? Những gì mà khán giả của tôi thắc mắc: Tôi sẽ hỏi. Điệu bộ và cử chỉ thì dứt khoát và ấn tượng.
Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Nếu không biết rõ về người quá cố thì bạn có thể nói về những thành tựu mà ông ấy (hay bà ấy) đã đạt được. Như vẫn thường khuyên các bạn rằng những gì mà ta mập mờ thì ta không nên nói, bởi vậy, tôi không nói cái gì liên quan đến thương thuyền cả.
Nhưng nếu có tính háo hức tìm tòi và biết lắng nghe người khác, bạn sẽ học hỏi được nhiều điều ở ngay nơi bạn sống. Đừng để một ai đó làm mất thời gian của tất cả mọi người. Chưa hết, thầy Cohen còn quyết định tổ chức ngay một Lễ tưởng niệm học sinh Gilbert Mermelstein.
Nó muốn trở thành một người giống như anh. Những vết nhăn trên trán động đậy, đây là thói quen của ông khi có cảm xúc mạnh. Chỉ cần nói là: Peter này, xin lỗi cậu nhé, chúng ta phải chuyển sang đề tài kế tiếp thôi vì thời gian sắp hết rồi.
Truman nói thứ tiếng Anh thẳng thắn và dễ hiểu. Đó là một trong những lý do chính mà tổng thống Clinton lúc còn đương nhiệm xuất hiện trên đài truyền hình MTV. Tôi hỏi khán giả họ sẽ như thế nào nếu rơi vào tình huống của tôi.
Đừng giải thích hoạt động của con chíp điện tử trong cái lò nướng bánh hiện đại như thế nào. Tôi luôn thích mời ông trở lại chương trình của tôi. Không cần phải nạt nộ hay quở trách họ, hãy để cái đồng hồ làm việc đó thay bạn.
Tôi chỉ còn biết thở dài ngao ngán chờ…tới giờ chương trình kết thúc. Ngày nay đó chính là điều quan trọng nhất: An toàn. Việc tương tự xảy ra khi Ross Perot quá bộ đến chương trình của tôi vào ngày 20/02/1992.