Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy. Vậy lúc đầu, xin bạn đừng làm nhiều quá. Một nhiệm vụ đôi khi quá sức con người! Vậy mà, dù làm tròn được như lúc ta đã làm, ta cũng chưa được mãn nguyện, hồn ma trên kia vẫn lẩn quẩn quanh ta.
Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ" được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong. Tôi lại đón bạn khi bạn ở sở ra. Làm thế nào để sắp xếp cuộc sống một cách hợp lý và khoa học, tận dụng những giờ phút rảnh rỗi tưởng là dư thừa vào những việc có ích đó là một cách để "tăng tuổi thọ", để kéo dài khoảng cách hữu hạn của đời người, cũng là một trong những bí quyết hương tới thành công.
Muốn xiết chặt ngay vấn đề tiêu dùng thì giờ, tôi lựa trường hợp một cá nhân nào đó để xét. Thành thử, lần trước bạn tới nghe hòa nhạc, chỉ thấy thích và mê mẩn như một em nhỏ ngó những đồ chơi bóng lán, tóm lại, bạn chỉ có mặt ở đó thôi; còn lần này thì khác, bạn hẳn đã thực là sống. Đừng khoe khoang gì nhiều về việc đương làm và đừng tỏ vẻ buồn bả, đau đớn về nỗi hết thảy người đời không biết sống cho ra sống, và nhất định bỏ phí biết bao thì giờ mỗi ngày.
Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin. Các triết gia đã giảng-nghĩa không gian mà không giảng nghĩa thời gian. Bây giờ thì tôi hết mắc cỡ rồi.
Tiền nhà tăng lên bạn không thấy thú sao? Nếu bạn nghiên cứu vấn đề nhà cửa ở Luân Đôn mỗi tuần ba buổi tối, mỗi buổi tối một giờ rưỡi, bạn sẽ thấy hăng hái làm việc hơn và đời bạn sẽ thay đổi hẳn. Thật lạ lùng! Buổi sáng, bạn thức dậy, thì này, túi bạn đã đầy 24 giờ trong cái chuỗi thời gian của đời bạn. Bây giờ thì tôi hết mắc cỡ rồi.
Nhưng, mặt khác, chương trình là một chương trình mà nếu không tôn trọng nó thì nó thành một trò chơi mất. Vậy bạn phải tiến chầm chậm. Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó.
Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác. Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá. Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được".
Bọn trộm cướp suốt đời buồn khổ vì nguyên tắc của chúng trái với hành vi cướp bóc. Thành một anh chàng rởm là một điều rất dễ mà cũng rất tai hại. Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương.
Chẳng hạn bạn có thể đọc cuốn "Xem tranh cách nào?" của Clermont Witt, hay cuốn "Xét các công trình kiến-trúc cách nào?" của Russell Sturgis. Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương. Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.
Bạn thừa nhận rằng tôi đã chọn ví dụ đó không phải vì nó có lợi đặc biệt cho thuyết của tôi chứ? Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên. Sao? Bạn bảo dùng hết năng lực vào 16 giờ đó thì 8 giờ còn lại sẽ mất giá trị ư? Không.