” Sculley, theo đánh giá của Jobs, là ít ra cũng quân tử hơn khi tấn công trực diện. Chỉ ba câu chuyện. “Họ coi Apple như một niềm sùng kính.
về phần mình, ông đã quyết định sẽ thiết kế một bảng tính cho máy tính. “Steve đã tạo ra thương hiệu mang phong cách sống duy nhất trong lĩnh vực công nghệ,” Larry Ellison nói. Woolard đồng tình với điều này.
Ông thuê Joel Podolny, chủ nghiệm khoa của trường Quản lý thuộc Đại học Yale, biên soạn một loạt tình huống phân tích những quyết định quan trọng của công ty, bao gồm việc chuyển sang dùng bộ vi xử lý của Intel và quyết định mở chuỗi những cửa hàng Apple. Nhưng sau một hòi dừng lại suy xét, ông nói “Không. Nhưng chuyện đó còn là nhẹ nhàng so với phản ứng của ông với nhà hàng mà viên quản lý không may mắn đã chọn.
Tôi sẽ đưa anh đến bàn làm việc mới của anh”. ’ Tất cả mọi người đều được lợi. Người dẫn chương trình đã hỏi các học sinh về người mà chúng muốn trở thành khi chúng lớn lên.
Đến tháng Chín, quá ngán ngẩm vì phải chờ đợi, cô chuyển ra ngoài. Sau này, khi Riley trở lại Sun studio để gặp lại bạn bè, họ nói điều đó đã được chứng minh, như câu khẩu hiệu của họ, rằng những giấc mơ luôn có thể trở thành hiện thực ở Sun Studio. Tôi đã 30 tuổi ròi”.
Bạn không thể cạnh tranh nổi với bọn ăn cắp nhạc, trừ phi bán từng bài hát riêng lẻ. Một tuần trôi qua Ross mới gọi lại. ” Cuối cùng, sau gần sáu tháng kể từ đợt phát hành cổ phiếu lần đầu ra công chúng, Kottke đã lấy hết can đảm bước vào phòng Jobs và cố gắng giải quyết vấn đề với ông.
Họ nói với Sculley rằng ông có nghĩa vụ phải điều hành công ty, và ông nên bắt đầu thực hiện nghĩa vụ đó hơn là cố kết thân với Jobs. Ông gọi cho cô ngay ngày hôm sau và mời cô đi ăn tối. “Đôi khi không thể hiểu nổi Steve, nhưng khi nói chuyện với anh ấy, tôi nhận ra có chuyện gì đó đặc biệt đã xảy ra,” ông kể.
Những kinh nghiệm sau đó dạy ông giá trị của thời gian và nhịp độ kể một câu chuyện, một bước quan trọng nhưng khá là khó để có thể nắm vững cách tạo dựng từng khung hình và từng đoạn phim ngắn, ông đã giành giải Student Academy Award (Giải thưởng hàn lâm giành cho sinh viên) cho bộ phim ngắn ông đã làm khi là sinh viên năm nhất, Lady and the Lamp (Quý bà và cây đèn), bộ phim này có lẽ chính là cái duyên của ông đối với hãng phim Disney và nó cũng có thể là một điềm báo trước về tài năng của ông trong việc biến các vật vô tri vô giác như những chiếc đèn thành những nhân vật có tính cách của con người. Đây mới là những kinh nghiệm học hỏi đích thực. Sáng hôm sau, cả thính phòng 2.
ông đã tỏ ra vô cùng kinh ngạc trước sự thành công của iPad và cách thức mà Jobs, ngay cả khi đang ốm năng, vẫn tập trung vào nghiên cứu những cách thức để cải tiến nó. Tính cách này đã đạt đến cực điểm khi cái tôi của ông được NeXT giải phóng, ông đảm bảo tất các ốc vít bên trong máy đều được mạ đắt tiền. Sau khi Alice than vãn rằng dù có cố gắng thế nào cô vẫn sẽ chẳng tin vào những điều không thể.
“Tống cô ta ra khỏi đây,” ông nói. Bob Iger, giám đốc điều hành của Disney đã phải nhảy vào và ráo riết chiếm lấy quyền kiểm soát. Trung tâm của vấn đề là hố sâu ngăn cách giữa những người yêu công nghệ và những người yêu nghệ thuật.