Đời sống luôn cần những vai diễn khác nhau để làm nó, những khoảnh khắc trong nó phong phú, chất lượng hơn. - Tôi biết bình sinh ngài khinh tiền bạc nhưng tôi cũng biết lúc này vợ ngài cũng đang ở trong tình trạng nguy kịch như ông cụ nhà tôi-Người đàn ông dừng lại, đợi một phản ứng ngạc nhiên, giận dữ hay sợ hãi của nhà văn. Nhưng khi đã bị bắt bài thế này thì họ lại chơi khác.
Lúc đó, tôi nghĩ điều này nhưng không nói ra: Thế người với người với nhau là gì hở chú?. Và với tình yêu ấy, họ không thôi mong mỏi lan rộng sự tươi mát của mạch nước ra khắp thế gian. Sức khỏe phải tự mình giữ.
Hơi bị xịn, tiền triệu đấy. Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo. Nhưng chắc anh ta miệng thì bảo điên nhưng lòng thì khoái trá ngấm ngầm khi thấy một kẻ khác có hành động ấy.
Tác phong công nghiệp + Khả năng chia sẻ + Hiệu quả. Về danh tiếng và giá trị. Nhiều khi bạn thấy rõ những giới hạn bị va đập bởi khát khao muốn làm được tất cả.
Khi về đây nghĩa là bạn tự do. Ông bà tôi, bác tôi, bố tôi cần nghỉ. Con không nói thì làm sao mẹ biết.
Và bác thường là người chiến thắng và đạt được mục tiêu. Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu. Còn tĩnh tâm mà viết.
Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường. Nó mất ở đây và nó lại xuất hiện, lại sống ở kia. Đó là mong muốn hết sức chân chính và cũng là mong muốn của bạn.
Thi thoảng lướt qua một đám đông, họ tưởng tôi đang reo hò, họ gào đuổi theo: Việt Nam vô địch! Việt Nam vô địch! Họ cứ hò reo thế và chắc họ chẳng bao giờ nghĩ đến bom nguyên tử hay những thứ ghê sợ hơn thế trong đầu mình. Tôi là người anh, tôi phải nói gì với nó đây? Tôi hiểu sự ích kỷ và lười biếng việc nhà của nó. Chẳng qua, những cái mất nó đến nhiều quá.
Tao nói mày có hiểu không, cá? Hôm nay tao có 20. Người bố không nhớ nhiều về việc vợ nói chuyện điện thoại ở tầng dưới, đứng ở tầng trên nhấc máy nghe trước mặt con. Bắt đầu khó nghĩ đây.
Tôi thì cất lại trong đầu. Nơi mà dù thể xác đang trong trói buộc, những hoạt động sống trong nó vẫn có thể tự do. Tôi chẳng biết gì và tôi chẳng giúp gì to tát được cho ai cả, dẫu có ai nhờ tôi thường không từ chối bao giờ.