Tôi biết điều đó nên chưa bao giờ tôi khinh ghét họ. Tôi đã viết cái truyện Mất và tôi cũng tính hoài đến những chuyện như thế này, chẳng bất ngờ nếu xảy ra. Hai tiếng nghệ sỹ nghe cứ ngường ngượng thế nào.
Tôi thì quen rồi, chắc ông anh thấy lạ lắm đây. Và có cái bon chen được nhìn thấy và không được nhìn thấy. Bộ ngực như trồi, như bị giật bung ra khỏi màn hình.
Cái này tôi tin chắc đến 99% là không phải tôi. Nhưng tuỳ cách xử lí mà khối tích tụ ấy tiêu hao đi hay không. Cái đó làm bạn tỉnh ra.
Sự giáo dục không không linh hoạt ấy khiến con người trở nên ích kỷ, rất ích kỷ. Nhưng họ lại cho đó là một ảo tưởng trong cái xã hội này. Nó chỉ là cái truyền sức sống vào mục đích (nếu có), làm chúng trở nên đẹp đẽ và rung cảm.
Đồng nghĩa với hủy diệt đời, nghệ thuật, người… Con đi đâu? Tôi: Cháu đi mua sách. Nó khờ như một anh nông dân khờ chứ không phải một chàng thư sinh.
Bác bắt đầu lấy thức ăn ra cho. Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ. Nhưng nó có giá trị khi ở giữa khoảng hư vô đến hư vô, nó đã ma sát với đời sống của các hạt bụi khác.
Tôi có thể giết họ bằng nhiều cách. Ngả đầu vào cái ngực vốn lép xẹp. Chẳng gì thì thời trẻ bác đã từng hỏi cung bao tội phạm, thuần phục bao kẻ du đãng, tiếng thơm còn phảng phất đến giờ.
Họ không bị đòi hỏi làm những người mở đường nhưng họ cần là những người dám phá bỏ sự trì trệ của mình. Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí. Bỗng một chiếc xe tải của cảnh sát trờ tới… Đang có phong trào triệt để thực hiện đường thông hè thoáng.
Và bạn cảm thấy muốn đi ra dưới giàn gấc kia, tập nhẹ một chút. Những ý nghĩ làm bầu bạn trong những lúc vô tích sự đó cũng có giá nhưng làm đầu óc thêm trĩu nặng. Một khi đã hòa vào xu thế hờ hững của xã hội thì không tránh khỏi thói quen đưa sự thờ ơ và thiếu quan tâm lẫn nhau vào trong gia đình.
Vợ bảo: Thế lúc dự báo đúng anh chỉ đọc mà cũng được thơm lây thì sao. Khi người đàn bà nói với người đàn ông câu đó, quan hệ giữa họ đã có quá nhiều thất bại. Như lòng biết ơn sự giáo dục đem lại cho họ quyền tự giáo dục.