000 đồng mà ông chưa thâu được và cũng không bao giờ thân được vì con nợ không sao trả nổi. Tức thì những bức thư và dây thép ùa vào phòng tôi để chửi tôi, bao vây tôi như bầy ong vẽ. Bà Dorothy Fay thuộc phái thượng lưu ở Long island kể rằng: "Mới rồi, tôi mời vài người bạn lại dùng bữa trưa với tôi.
Tôi biết bạn nghĩ gì khi đọc đầu đề chương này. Chỉ mang lại bất hạnh cho gia đình và diệt hết nguồn ân ái mà mấy bà quý hóa nhất. Vậy bạn muốn người ta oán tới chết, thì hãy dùng những lời chỉ trích cay độc.
Tôi thích coi anh dạy chó lắm. Ông Adamson nhiệt liệt khen ông đã biết dùng tiền. Sao đối với bạn trăm năm của bạn, bạn không biết vì nể như vậy? Lần sau, nếu món gà chiên vừa ăn, bạn nên nói cho bà nhà hay, cho bà biết rằng bạn biết thưởng thức món bà làm; bạn nên tỏ ra rằng "món bạn ăn đó không phải là cỏ khô", và luôn tiện bạn đừng nên tiếc lời, mà nên thêm cho bà biết là bà rất cần cho hạnh phúc của bạn.
Khi ông Parsons về, ông ấy nói để xét lại lời ông yêu cầu và sẽ cho hay kết quả ra sao. Và khi bạn gặp một vấn đề, như sửa lỗi một đứa nhỏ, làm sao cho bạn trăm năm đồng ý với bạn, hoặc là cho một khách hàng đương giận mà được hài lòng, thì xin bạn hãy suy nghĩ một chút đã, chống cự với sự xúc động đầu tiên, đừng để cho nó lôi cuốn vì thường nó có hại. cùng bạn ông ta chẳng biết chút gì hết, chỉ trích bậy.
Và cứ mỗi ngày mỗi tiến như vậy. Bạn hãy tự nhắc luôn luôn rằng: "Hạnh phúc của ta, sự thành công của ta, danh vọng tiền của của ta phần lớn đều do sự khôn khéo trong khi giao thiệp với người mà có". Chàng giãi bày tâm sự với tôi như vậy.
Phương pháp đó đối với một vị Hoàng đế còn có hiệu quả như vậy, thì bạn thử tưởng tượng đối với chúng mình đây, còn hiệu quả tới đâu. Tôi chỉ cho bà vài món trộn cho gà ăn và những nhiệt độ không khí có lợi nhất cho gà. Sau khi coi hết các phòng rồi, bà đưa tôi đi coi nhà để xe.
Vậy thì tại sao lại còn dựng thêm những trở ngại nữa? Tại sao tự mua lấy cái bất lợi cho mình vậy? Có một chi tiết mà tôi cho là vô cùng thương tâm trong đời của ông bà. Không thể có lời nào nhân từ hơn để xét bà nữa.
Có khi thấy được sự phản động hiện ra ngoài nữa, tất cả cơ thể chống cự lại, không chịu có thái độ "bằng lòng". Trong tuần lễ bày hai con chuột đó ra, số hàng bán được tăng lên năm lần. Nhưng tôi chưa thấy phòng làm việc nào lót ván đẹp bằng phòng này.
Cho nên một ký sự đẹp nhất trong lịch sử là hồi Đại tướng Lee, trong cuộc Nam Bắc chiến tranh, tự nhận lỗi vì ông mà đạo kỵ binh của tướng Pickett phải thất bại trong cuộc tấn công tại Gettysburg. Overstreet viết: "Hành động do những thị dục căn bản của ta mà phát sanh. Và bây giờ anh ta là người bán hàng quan trọng nhất trong công ty Bạch Xa ở Nữu ước.
Tôi thích coi anh dạy chó lắm. ít lâu sau cuộc đại chiến, tôi được một bài học quý báu. Von Bulow tự nhún để khen ngợi, biểu dương Người, và Hoàng đế đại xá cho hết, vui vẻ truyền: "Trẫm và ngươi không nên rời nhau.