- Tâu bệ hạ! Chắc bệ hạ cũng biết, Arkad chính là người được cho là giàu có nhất tại Babylon. - Vì rất hài lòng với mẫu thiết kế trang trí của tôi trên những thanh gươm của đội cận vệ hoàng gia nên nhà vua đã thưởng cho tôi năm mươi đồng tiền vàng. Đêm nay, tôi kể cho các anh nghe về sự khôn ngoan của ông Arkad mà chính Nomasir, con trai của ông ấy, kể cho tôi nghe khi tôi còn là một cậu bé ở Nineveh.
Thời vận của con cũng đã đến khi con kiếm được việc làm. Anh sẽ mua gì, sẽ sử dụng như thế nào để duy trì số tiền này và bảo đảm một cuộc đời giàu có cho anh. Con nhận thức rằng, trước tiên mình phải hiểu được nó, sau đó mới hy vọng tạo ra và gìn giữ được vàng.
Những người bạn của ông Arkad chăm chú lắng nghe rồi lần lượt tỏ lời cảm ơn và ra về nhưng không phải ai cũng có tâm trạng giống nhau. Những lời khuyên đó có giá trị bằng số tiền bạn chuẩn bị đầu tư đấy. Thế là tôi đến Nippur và nhận lấy công việc cai quản các đồn điền của ông Algamish ở đó.
Họ cũng là những người mến mộ tài năng và sự thành công của ông cháu. Thời gian đầu, những khoản nợ còn ít và nhỏ nên tôi vẫn còn chi trả được. "Ngày ấy, tôi vẫn còn rất trẻ và đi làm thuê giống như các anh.
Điều đáng nói ở đây là mỗi lần thất bại, họ lại gánh thêm một món nợ. Đây là lần đầu tiên tôi biết cách làm thế nào để vàng sinh lợi. Có người hàng tháng kiếm được số tiền lớn gấp đôi, gấp ba thu nhập của người khác.
- Người đến từ Syri đứng dậy. Chẳng bao lâu sau, bạn sẽ cảm nhận được sự thích thú của một người đã sở hữu một tài sản hoàn toàn là của mình. Nào! Chúng ta hãy tới thăm Arkad và xin ông ấy chỉ bảo cho chúng ta những cách thức làm giàu.
Điểm này cũng được tất cả mọi người hoàn toàn đồng ý. Lúc đó, tôi quan sát thấy những người thợ khác làm việc giỏi hơn tôi và được trả công cao hơn. - Anh đã giữ vững ý chí mạnh mẽ của mình sau khi bị mất tất cả số tiền tiết kiệm trong năm đầu tiên.
Ông có đồng ý với tôi như vậy không? Đừng để những ham muốn nhất thời trước mắt mê hoặc, hay để tâm trạng muốn làm giàu một cách nhanh chóng che mờ lý trí của bạn, vì điều này đem lại tỷ lệ rủi ro rất cao. Suốt 8 năm như vậy cho đến một ngày nọ, người vay tiền tính toán và cho Ansan biết tổng số tiền gốc và lãi tính theo mức lãihông thường lúc bấy giờ, đã lên đến khoản 1.
Tôi nhìn vào khoảng không trước mắt. Hàng ngày, anh được choàng lên người tấm mền sặc sỡ và chẳng làm gì ngoài việc mang ông chủ đi đến nơi nào ông ấy thích. Có người hàng tháng kiếm được số tiền lớn gấp đôi, gấp ba thu nhập của người khác.
Không! Không thể nói một đường mà làm một nẻo được. - Mày là một tên làm mướn biết điều đấy! Nhưng thôi, ta chấp nhận, xem đây như là một cuộc thương lượng có lợi cho cả đôi bên. Đôi mắt của Tarkad bỗng nhiên đỏ hoe.