Còn như tôi, tôi vẫn nghĩ rằng kiểu của tôi tốt, và nếu ông để cho tôi làm theo kiểu đó, thì tất nhiên tôi cũng phải gánh lấy hết cả trách nhiệm". Ông Farrell giận lắm. Sao? Cả một tòa nhà vì vậy mà phải trễ sao? Phải bồi thường lớn và sai hẹn, sẽ lỗ vốn lớn, bao nhiêu sự khó khăn! Mà chỉ vì mỗi một người!
Tôi đã dùng đủ mọi chước: hết khuyến khích, rồi kích thích, rồi rầy mắng, chửi rủa, dọa đuổi. Gợi tới tình cảm cao thượng của người. "Đối với một quân vô lại, muốn cho được việc, chỉ có mỗi một cách là tỏ vẻ tin cậy nó, đãi nó như một công dân lương thiện và đáng trọng, cứ nhận ngay rằng nó trung thực, đứng đắn.
Thôi, cha con mình quên hết những chuyện khác đi. Hai bên cãi lý trong một giờ đồng hồ. Chẳng nói, chẳng rằng, ông Schwab viết số 6 lên trên đất rồi đi.
Nên thử phương pháp ngược lại. Họ đam mê sự mạo hiểm, sự tranh đấu hơn. Von Bulow đã biết chữa lỗi lại liền.
Những lời tôi khen làm cho thầy cao lên được vài phân. Nhưng càng thổi mạnh thì lão già càng bó chặt áo vào mình. Rồi ông khen không ngớt miệng: "Thiệt tuyệt; chỉ cần ấn cái nút là xe chạy, chẳng khó nhọc chút chi hết.
Anh dắt bốn người phụ lại hầu khách chứ không phải một người như thường lệ. Chẳng thà nhường lối cho một con chó còn hơn là tranh nhau với nó để nó cắn cho. Đoạn đó trích trong cuốn "Luyện tinh thần" của giáo sư James Harvey Robinson:
Tối thứ bảy, tôi không tiếp ai hết, để tự xét mình. Nhưng Carnegie nhớ ngay bài học con thỏ. Từ 100 năm, chưa thấy ông vua nào giữa thời bình mà tuyên bố những lời lạ lùng như vậy.
Khi ông về nhà, sau cả một buổi chiều mệt mỏi vì ứng đối xã giao với các công tước phu nhân linh mẫn, ông nghe bà chuyện trò ngây thơ mà óc được nghỉ ngơi. - Tôi cũng không hiểu tại sao nữa. Bữa đó, tôi đã mất hết điềm tĩnh, xin ông thứ lỗi cho".
William Jennings Bryan, Tổng trưởng nội vụ, sứ đồ của hòa bình, nóng lòng đi lắm. Đây là một bức thư chép nguyên văn, nói cho đúng hơn, là một tờ châu tri, của ông giám đốc một hãng quan trọng chuyên môn quảng cáo bằng vô tuyến điện, gởi cho mỗi ông quản lý những sở vô tuyến điện trong nước. Cuộc thương lượng đó đưa tới một khế ước, nó thay đổi cục diện kỹ nghệ thiết lộ ở Mỹ.
Rồi một buổi chiều, mới leo lên ngọn một gò nhỏ, tôi hoảng lên vì thình lình thấy tượng trưng của luật pháp nghiêm khắc là chú hiến binh bữa nọ, lần này cưỡi con ngựa hồng, mà con Rex của tôi thì chạy thẳng tới chú ta. ", "Hiểu rõ lòng người như các ngài, chắc các ngài sẽ dễ dàng thấy ý nghĩa của những hành vi đó. Có khi chỉ cần ông chồng buổi sáng, khi đi làm, giơ tay lên chào vợ một cái cũng đủ làm cho cái hố giữa họ khỏi mỗi ngày một sâu".