Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt. Đó là những kẻ có bộ óc lãnh đạo siêu việt. Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực.
Như thế sẽ chỉ làm khổ nhau. Để họ thấy bị bao trùm và phải nỗ lực để xé cái màng nhầy ấy ra. Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt.
Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó. Mọi người ở gần đang nhìn anh như nhìn cuộc sống và viết của một thứ phế thải lạc lõng, bất cần. Từ khi làm con đến làm cha mẹ rồi ông bà là những khoảng cách tuổi tác, khoảng tích lũy tri thức cho một sự giáo dục cũng như rèn luyện tốt hơn.
Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm. Thậm chí, ông có thể làm vua làm chúa ở đó. Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh).
Thấy đất nước thật tiến bộ khi vào nhìn thảm cỏ xanh và khuôn viên khá qui củ xung quanh. Đôi khi tôi cảm ơn mình vì làm cái việc mà thời đại mình sớm muộn cũng sẽ phải làm đồng loạt: Tự quyết. Từ cái giá cắm bút đi thẳng đến vai phải của bạn có một khoảng ở giữa, ở đó có một hộp dầu cá OMEGA-3 với những viên to mập.
Lạ là con chó không sủa một tiếng nào. Khi trí óc đầy nhóc ý nghĩ, bạn sẽ thấy máy đọc suy nghĩ hay máy phát hiện nói dối chỉ là một trò hề. Tôi nói: Cho con đi bệnh viện.
Ngắm cho tới khi ông phải mỉm cười. Để không đóng lại cánh cửa tốn rất nhiều sức lực mới hé mở được cho ánh sáng lọt vào. Chả phải bổn phận gì.
Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé: Đã ai thực sự đặt lòng tin vào bạn đâu. Chúng xèo xèo sền sệt.
Ngồi im cho mọi người thi thoảng tha hồ giật tóc, vò đầu, véo tai âu yếm. Tôi khóc cho những thất vọng lớn đầu đời. Dù tuổi thọ trung bình cứ ngày càng tăng.
Ông già sắp chết sau nỗi cô đơn bất mãn triền miên. Đó có thể là lựa chọn hợp lí của những người năng lực chỉ có thế. Và càng cô độc vì không được hiểu, con người ta càng dễ ích kỷ.