Khi nào họ bằng lòng hợp tác với người một cách bình đẳng thì họ sẽ hết bệnh. Lại một mùa hè, chúng tôi đi cắm trại ở thung lũng Touquin tai chân dãy núi Canada. Đọc xong rồi, chắc bạn muốn nhảy qua chương sau liền.
Vậy muốn khỏi bất bình, buồn bực về những lời chỉ trích, ta hãy theo quy tắc số ba này: Sau cùng lương tri nhắc tôi rằng lo lắng như vậy vô ích, và tôi kiếm ra một phương pháp để giải sự ưu tư đó. Rồi lần lần tôi thất vọng đến nỗi khinh nghề và có ý giải nghệ.
Cách đây khá lâu, tôi đã khám phá ra một điều quan trọng: "Khi đã không thể ngăn cấm người chỉ trích tôi một cách bất công, thì tôi có thể làm một việc ích lợi hơn, chẳng nên để những lời chỉ trích vô lý đó làm mình bực dọc". "Ngày hôm nay là ngày Thượng Đế ban cho ta. Những lúc rảnh, bạn nên xả hơi, nên để cho cơ thể mềm như bún hoặc như một chiếc vớ cũ.
Tôi uất ức quá đến nỗi muốn bỏ việc, bỏ cả xứ sở, tự giam trong một nơi để khóc lóc và than thở. Giáp trạng tuyến, cái hạch điều hoà cơ thể của ta nầy, lúc ấy như nổi doá lên làm cho tim đập mạnh và toàn cơ thể hoạt động ồ ạt, sôi nổi như một cái lò than đúc thép mở tung các cửa cho hơi và không khí ùa vào. Ông đã biết lợi dụng nguồn mãnh lực ấy bằng cách quay về với Thượng Đế.
Phải, lãng phí năng lực và lo lắng, vì sợ không bao giờ làm xong công việc của mình". Suốt mấy giờ liền, tôi cứ nghĩ đến con người tàn tật mà vẻ tự mãn đã lộ ra mặt như vậy. Vậy muốn diệt tật hay lo, để nó đừng diệt ta, bạn nên theo quy tắc này:
Bạn không tin vậy ư? Được, xin bạn thí nghiệm đi. Thật ra nó có nghỉ trong một khoảng khắc mỗi lúc bóp vào. Như tôi đã nói, tôi luôn để trên bàn cuốn "Quẳng gánh lo đi để được khoẻ mạnh" của bác sĩ Edward Podalsky.
Người bạn tôi đã được tực tiếp nói chuyện với một bà đã theo học trong chín năm không nghỉ buổi nào. Công việc làm máy điện không chạy. Nhưng thú thật cùng bạn, cả hai việc cốt yếu kia, tôi không làm việc nào.
Tôi biết rằng khó học được cách giao uỷ trách nhiệm cho người khác. Chúa quay lại hỏi đệ tử: "Còn chín người kia đâu?". Dường như vô lý đấy.
Trong ba năm ông Taylor ở Bethlehem, chú thợ Schmidt mỗi ngày đều như vậy mà không mệt mỏi, vì chú nghỉ trước khi mệt. Nếu Einstein tự nhận rằng 100 lần thì 99 lần lầm lẫn, có lẽ ta có ít nhất cũng phải lầm 80 lần. Một người đàn bà mới goá mà lãnh một số tiền lớn sẽ ra sao? Để bà Marison S.
Rồi thì ông gặp một chuyện rủi, tai hại đến nỗi giết ông được. Tất nhiên là còn nhiều nguyên nhân nữa, vì có nhiều loại sưng khớp do những lẽ rất khác nhau nhưng, tôi nhắc lại, những nguyên nhân thường gặp nhất là bốn nguyên nhân kẻ trên. Tới một lúc nào đó thì phải thôi đừng suy nghĩ đắn đo nữa, nếu không thì sẽ tai hại.