Đó gọi là biết chơi. Màu xanh của bể bơi. Bởi vì, nếu họ ác thì mục đích tối thượng của họ sẽ là bá chủ thế giới.
Về quan niệm sống cũng như hưởng thụ. Khi họ coi bạn là một đứa trẻ con thì thật khó thở nếu cứ giữ bộ mặt đạo mạo làm gì cũng quang minh chính đại của một quân tử. Nhưng mệt mỏi thì sao.
Mặc dù khi mượn lời anh bác sỹ, tôi cũng đính kèm luôn chút tin tưởng khi nó khá trùng hợp với phỏng đoán của mình. Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người. Tôi đang thấy cái trò cứ đi một tí lại dừng, lại viết, lại đi… như một con chó thi thoảng lại ghếch chân vào cột điện, lùm cây làm vài ba giọt.
Ngôi nhà nào cũng mở cửa để bán một cái gì đó. Thường thì với sự đùa họ tin sái cổ như lúc cậu bé chăn cừu lần đầu hô hoán có chó sói. Nghĩ: Thế chắc là mình đoán cũng đúng.
Vì nàng biết ta thích ngắm và cần ngắm đôi mắt nàng. Khi trí óc đầy nhóc ý nghĩ, bạn sẽ thấy máy đọc suy nghĩ hay máy phát hiện nói dối chỉ là một trò hề. Bạn bảo chị: Đọc sách gì không mang vào cho.
Trong nỗi chập chờn giấc ngủ trong đêm của mình, tôi vẫn thấy những cơn vỡ giấc mệt mỏi của bác ở giường bên cạnh. Hơn thế nữa, ông cụ luôn bị những cơn đau khủng khiếp hành hạ. Và cũng như bà nội tôi, chả để ai bắt nạt.
Cậu em người quen ấy đến đó thường xuyên. Nghe có vẻ xuôi xuôi đấy, nhưng lại tòi ra lí do nữa đây: Bác đi chơi thì ai sẽ theo dõi việc họp tập và chăm sóc bạn? Đơn giản vì họ (tiềm ẩn) quá nhiều hoặc năng lực của họ quá lớn.
Ông nội ngồi bàn chuyện tổ chức cưới hỏi cho chị cả. Mà tại sao ta cứ miên man thế? Tại sao ư? Vì ta ngại. Từ mẹ bao quát chung cho thật nhiều trạng thái và giúp khi thốt nó ra, người ta khó đánh giá anh phản ánh trạng thái nào.
Những đôi mắt nhìn vào những điểm khác nhau. Bác không biết cái sân bóng bạn đến nó dễ chịu đâu. Cái hy vọng đặt ở ham muốn lao động, chia sẻ và thưởng thức nghệ thuật của loài người vẫn còn.
Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông. Cũng có hôm ngủ khá say. Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết.