Họ đều đang đi làm để nuôi sống gia đình, nên đồng ý trích ra một phần mười số tiền kiếm được góp vào công trình đó cho đến khi nào mảnh đất được bán lại. - Ý chí mạnh mẽ! – Arkad đáp lại với một nụ cười nhẹ nhàng. Tôi cũng sẽ không cho phép mình thay thế số khách hàng ở thành phố thứ ba bằng việc mở rộng thêm nhiều khách hàng ở hai thành phố đầu tiên.
Cứ sau bốn, ông Aggar lại trả tiền lời cho cháu. Còn nếu ông chủ không đi đâu cả, anh chỉ việc nằm nghỉ ngơi và gặm cỏ non suốt ngày. Thế mà bây giờ ông lại bảo, ông cháu là một nô lệ khốn khổ ở Babylon!
Do vậy, tôi khuyên các bạn nên rút ra kinh nghiệm từ bài học đầu tiên của tôi. Nhưng đến lúc này việc buôn bán cũng gần như sụp đổ. Anh Rodan à! Bây giờ, anh đã may mắn sở hữu được năm mươi đồng tiền vàng.
Aggar đành phải đi vay. Trái lại, tôi muốn mình trở thành một khách mời danh dự trong bàn tiệc của những gia đình giàu có ở Babylon. Những lo lắng của bà Swasti là đúng.
- Tào lao! – Kobbi cắt ngang. Làm như vậy, ý tôi muốn nói rằng nếu quả thật anh Araman có năng lực kinh doanh, thì anh ấy vẫn có một số vốn để thực hiện. Nào! Chúng ta hãy tới thăm Arkad và xin ông ấy chỉ bảo cho chúng ta những cách thức làm giàu.
- Anh có một mong ước rất tốt đẹp khiến tôi rất thán phục. Bà ấy là người tự do và là cháu gái ông chủ trước đây của tôi. Tôi còn phải chăm lo cho cuộc sống vợ tôi nữa.
Tại sao tôi phải hy sinh những sở thích của bản thân để làm những công việc mất nhiều thời gian như thế? Chính vì những suy nghĩ như vậy mà tôi đã không làm theo lời khuyên đầy kinh nghiệm quý báu của cha tôi. - Mọi người đều rất yêu mến ông nội của cháu. Megiddo đúng là một người bạn khôn ngoan và tốt bụng đối với ông.
Một mặt, ông rất phấn khởi trước sự thành công ngoài sự mong đợi. Bà không ngờ đứa con trai của mình đã phải chịu nhiều khổ cực, vất vả như thế. Quả thật, ông Nana-naid rất vui khi thấy ông có thiện chí học hỏi.
Bansir đưa tay chỉ vào dòng người mang nước, mình để trần, mồ hôi nhễ nhại đang lê bước một cách nặng nhọc từ dòng sông phía xa kia lên con đường chật hẹp. Và bởi vì chúng làm việc cho tôi, nên con của chúng, cháu của chúng làm việc cho tôi… Chúng ta có thể nói, một đồng tiền đã thực sự là một hạt mầm phát triển thành cây giàu có và cho ra hàng vạn quả. Còn nếu con không được như vậy, cha sẽ hiến tặng tất cả tài sản này cho những người nghèo khổ, người ăn xin và các thầy tế.
Cách đây bốn mươi năm, Sharru Nada đã từng ganh tỵ với những con người này! Ông ước gì mình được thay thế chỗ của họ! Nhưng sau bốn mươi năm, địa vị của ông và họ thật khác hẳn. Nhưng nếu anh chỉ cày được nửa công đất thôi, thì đấy có nghĩa là anh đang né tránh công việc. Dần dần, tôi đã thanh toán xong tất cả các món nợ, và có thể ngẩng cao đầu, tự tin lấy lại uy tín của mình như ngày nay.