Điều này thường là đúng, tuy nhiên không phải lúc nào cũng vậy. Mách nước nhanh: Nói chung mọi người nói dối đều có lý do. Chúng thường diễn ra vào một thời điểm nào đó trong cuộc trò chuyện của bạn.
Bạn có nhớ những con chó nổi tiếng của bác sĩ, nhà sinh lý học người Nga I. Người đó muốn nói ra thật nhanh nhưng nhận thấy rằng có lẽ mình nên tỏ ra thật sự quyết liệt và làm theo như vậy. Một điều hầu như luôn thiếu vắng trong câu chuyện không có thật – đó là những gì xấu hay dở tệ.
Bạn thu được độ tin cậy ở mức tối đa, bởi vì nó loại bỏ được mối nghi ngờ rằng chính bạn đang nói dối. Nếu bạn không có được câu trả lời như bạn đang cần, hãy tiếp tục bước tiếp theo. Tôi chắc tôi cũng sẽ cảm nhận đúng như anh nếu tôi ở vào tình thế của anh.
Nó đáp: “Con ra ngoài cùng với bạn. ” có thể nói hớ thành: “Chúng tôi đã làm việc rất tích cực cho dự án này; chúng tôi mất cả đêm để chép lại. ” Bạn không thừa nhận câu trả lời của nó.
Do đó, bạn cần đề nghị nói ra sự thật trước khi người đó có lý do để nói dối bạn. Cậu có thể quay lại từ đầu lúc nào cũng được. Trọng tâm của người mà bạn đang cố gắng đánh giá mức độ thành thực thuộc bản thân người đó hay các yếu tố bên ngoài? Hãy bảo một người đàn ông độc thân đi vào một quán rượu với hy vọng gặp được một người phụ nữ.
Hãy nói: “ồ, thật kỳ cục, tôi đã gọi đến nhà cô và thấy máy tự động trả lời. Em sẽ không đời nào tìm cách qua mặt sếp. Câu hỏi này liên quan đến niềm tin và cần có cả quy trình xử lý nội tâm.
Trong một số ví dụ, bạn sẽ gặp những lời dối trá bị bỏ sót -những gì lẽ ra phải có nhưng lại rơi rớt mất. Cô ấy nói cô ấy nhận ra mặt người đó nhưng không biết tên. Chúng ta có thể tiếp tục như thế.
Nghi ngờ: Bạn cảm thấy bạn trai hoặc bạn gái của mình đã làm điều gì đó không đứng đắn vào đêm hôm trước. Kỹ thuật này đảo ngược quy trình truyền dẫn một nỗi ám ảnh trong đó sự thiếu trung thực tạo ra sự lo lắng thái quá. Cách này lập tức khiến người đó cảm thấy thoải mái.
Câu hỏi mẫu: “Anh nghĩ Susan có thể làm ăn khá hơn ở lĩnh vực nào?” Chuyện thủ tục ấy mà, anh đoán vậy. “Anh cảm thấy có tình huống nào đã xảy ra tương tự như tình huống này không?”
Câu hỏi mẫu: “Được rồi, Joe. Trong quá trình nghe, người đó lấy tay che hoặc sờ lên mặt như một biểu hiện vô thức của ý nghĩ: “Tôi thật sự không muốn nghe chuyện này. Có lẽ người đó chưa thú nhận nhưng bạn biết người đó không trung thực.