Chữ "tôi" phải đọc nho nhỏ mà chữ "ông" phải đọc lớn tiếng. Con Rex hiền và dễ thương. Đã có những người vì khát khao danh vọng mà hóa điên như vậy, thì sự biết khen tài năng của những người ở chung quanh ta tất phải là một phép mầu nhiệm vô cùng.
Theo nó thì việc gì cũng hóa dễ, trở ngại gì cũng thắng được, ta sẽ có vô số người thương, sẽ thành công và vui sướng. Chẳng những ruồi mà người cũng vậy. Bây giờ tôi hãy xin ông thắng trận trước đã, còn vấn đề độc tài, chúng ta sẽ bàn sau.
Lần lần lời lẽ, cử chỉ hóa ra thân mật; rồi ông ta kể chuyện về con cái ông ta. Một bữa, ông tới Bạch Cung, phải khi Tổng thống Taft và Phu nhân đi vắng, ông kêu lên từng người đầy tớ cũ và nồng nàn hỏi thăm họ, cả đến những chị phụ bếp cũng được hân hạnh đó. Khi ông Parsons về, ông ấy nói để xét lại lời ông yêu cầu và sẽ cho hay kết quả ra sao.
kể lại: "Lúc đó, trong phòng im lặng như tờ, không khí lạnh ngắt như băng. Từ nay tôi muốn khi đánh máy, cô để ý tới những dấu chấm câu hơn chút nữa". Vậy muốn cho người khác theo ý mình, xin bạn nhớ quy tắc thứ hai sau này:
Họ hăng hái làm việc và hết ngày, họ để lại sau họ một con số "10" kếch xù và ngạo nghễ. Dân gian kêu nài đủ cách mà vô hiệu. Ông khẩn khoản xin Nữ hoàng Anh Victoria phong tước cho bà và vì vậy, năm 1868, bà được sắc phong nữ bá tước.
Thực vậy, vì nếu bạn thua. Các bạn muốn gây thiện cảm không? Hãy làm như con Cún: Quên mình và thương người. Chẳng hạn, bà không biết dân Hy Lạp thịnh trước hay dân La Mã thịnh trước.
Muốn có hạnh phúc, nó phải được xây dựng trên một nền tảng đã nghiên cứu một cách thông minh và khoa học, cũng như một ngôi nhà khéo cất vậy. "Mình tranh biện và cãi lẽ, có thể làm cho người khác ngượng được, nhưng thắng như vậy có ích gì đâu, vì không khi nào làm cho người ta thành thật đồng ý với mình hết". Họ thấy các em đốt lửa, cũng bắt chước đốt và khi đi thì quên không dập.
Sau cùng, một ngày tươi sáng tới: một truyện nó viết được người ta nhận đăng. Lần sau lại, tôi không mất công đưa con số và dẫn chứng làm chi. Vậy chúng ta hãy tuân lời Thánh kinh: "Muốn nhận của người ta cái gì thì cho người ta cái đó".
Các bạn chắc đã đoán được. ít lâu sau cuộc đại chiến, tôi được một bài học quý báu. Hồi xưa bà trẻ, đẹp, được nhiều người tâng bốc.
Vậy muốn thay đổi thái độ của một người mà không làm cho người ấy phật ý, giận dữ, bạn phải: "Khuyến khích họ, tức thì lỗi lầm gì cũng dễ sửa, việc khó khăn gì cũng dễ làm". Tối thứ bảy, tôi không tiếp ai hết, để tự xét mình. Mà bức thư của nó có khác gì một tờ châu tri không? Tôi không ưa cái giọng đàn anh đó.