Hầu hết chúng ta thường có tính hay e dè, bối rối. Mọi việc diễn ra quá nhanh đến nỗi chúng tôi không có cơ hội để đính chính. Một trong những bài nói dài nhất lịch sử nước Mỹ, là bài nói đầu tiên trước công chúng của cựu tổng thống William Henry Harrison.
Câu nói này không phải là một kết luận thông minh sắc sảo. Cuộc phỏng vấn này đối với tôi cứ như là có một không hai vậy! Nếu bàn tay bạn có một vết dơ, khán giả cũng nhìn thấy.
Đầu tiên là cuốn: Swim with the Sharks Without Being Eaten Alive (Bơi cùng đàn cá mập mà không bị nuốt chửng). Bởi ấn tượng ban đầu bao giờ cũng quan trọng. Và cậu ấy đã vô cùng thành công.
Những câu hỏi càng hay thì càng góp phần sinh động câu chuyện. Ngừng ba giây để thở, Dick nói tiếp: Vấn đề chính là chỗ đó! Tôi cần một người đánh thức khán giả dậy sau khi họ đã được Sullivan ru ngủ. Theo bạn thì ba người còn lại ở bên dưới sẽ làm gì? Có nên kéo anh vừa cao vừa mập rơi xuống lại để lỗ thông thoáng khí hay không? Liệu bọn họ có đánh nhau để giành phần thoát hiểm trước không? Và nếu là một trong số họ thì bạn sẽ thoát hiểm bằng cách nào?
Rồi tôi lại vặn nhạc lên… và vặn nhạc xuống. Suốt đêm hôm qua tôi đã làm việc liên tục. Tôi cảm thấy có lẽ mình đã đi đúng hướng.
Bạn cần phải tự tin để nói, để chứng tỏ và khẳng định mình. Nếu làm như vậy, ngay tức khắc khán giả sẽ biết rằng tôi đang nói thật. Trong lúc Brazzie và tôi mường tượng ra một tương lai tối mịt ở trong tù thì Herb lại hết sức bình tĩnh.
Tôi nghĩ rằng các bạn cũng cảm thấy như vậy. Vì thế lần này tôi muốn hát với một cảm xúc mạnh mẽ hơn. Abraham Lincoln rất am tường điều này.
John trả lời: Anh thấy đấy, có một tỉ người sống ở Trung Quốc, và sáng mai khi thức dậy đâu có người nào trong họ biết rằng tôi đã hụt cú chặn bóng đó! Nhưng dù sao thì bạn cũng nên cẩn trọng. Nếu nói một cách khéo léo như thế, mọi việc rồi sẽ ổn cả.
Tôi lập tức đứng dậy, chìa tay phải ra và nói: Cám ơn Jim. Tôi đánh giá sự cuốn hút và thú vị của một người khách theo bốn tiêu chuẩn. Nơi nào có con người thì nơi đó có đối thoại.
Nhất là đối với những việc bạn biết nhiều về nó. Đặt ra càng nhiều tình huống càng tốt. Bốn mươi năm về trước, lúc bắt đầu vào làm việc ở đài phát thanh, tôi chẳng hề có một chút kinh nghiệm nào cả.