đã nhiệt tâm giúp đỡ chúng tôi trong suốt quá trình đi tìm Đạo Kinh doanh của Việt Nam và Thế giới. Những nhà ái quốc, dù không phải là chính khách, vẫn thường tự nguyện nắm lấy các cơ hội. Người trợ lý Nichol thì nhớ lại, Watson đã gắt lên với các kỹ sư ở phòng thí nghiệm: Cái chổi quét của cái máy, các anh đã có 30 năm để nhìn thấy vậy mà vẫn chưa giải quyết.
Nhưng nó không hề đúng chút nào. Cái tên đó (IBM) cho thấy rằng các máy móc của chúng tôi là những công cụ hỗ trợ cho việc kinh doanh ở cả quy mô lớn lẫn nhỏ, từ bộ phận kế toán của các hãng xe lửa đến những giao dịch thông thường của các cửa hàng bán lẻ. Ông đã sửa sai điều đó.
Khi người chụp ảnh giơ máy hình lên, ông đặt hai tay đan vào nhau lên bàn. IBM không cần lời mà chỉ cần hòa vốn trong chuyện này mức lợi nhuận chỉ là 1,5% đủ để trang trải chẳng hạn như Không trải qua nhiều trường lớp mà về sau tạo ra nhiều lý thuyết, với IBM, Watson là trường hợp tài năng tự học, tự suy gẫm.
Đó là điều cần thiết để ba con ngựa của công ty chúng ta cùng gắng sức với nhau, nếu không thì kết quả sẽ không như mong đợi. Ông không hề nhắc gì đến nhu cầu của một cá nhân đối với máy tính. IBM sau này, đã phản ánh rõ nét những điều ông học được, dù nhỏ nhất.
Watson đã rất liều lĩnh trục xuất người em trai của mình Dick, lúc ấy đang nắm giữ chức trưởng phòng sản xuất và cơ khí của dự án System/360, quyết định đã làm trật hướng sự nghiệp người đàn ông trẻ tuổi và sau đó làm Tom Watson phải xấu hổ. Bài học số một của Watson: Rượu và kinh doanh khôngbao giờ đi đôi với nhau. Có thể xác nhận giá trị có mặt của Watson trong ngày hôm nay bằng chính lời giới thiệu của tập đoàn này ở mục Management System: IBM được quản lý theo những nguyên tắc hướng đạo có từ những ngày đầu tiên của tập đoàn.
Nhân viên nghe thì thấy hay nhưng họ cần một cách thức để thực hiện. Sau 17 năm gắn bó với NCR, Watson rời tòa nhà quen thuộc, ngước nhìn nó lần cuối. Một năm sau trở thành chủ tịch, các ủy viên hội đồng quản trị, trong đó có Nichol người thân cận nhất của Watson bất ngờ khi nghe Watson phát biểu quan điểm chính thức của mình:
Tom sẽ tiếp tục giấc mơ dang dở của Watson. Không phải tự Drucker bảo có mà là người Nhật đã xác nhận với ông như vậy. Các nhà trang trí công ty thì khắc nó trên đá.
Nó đặc biệt bởi vì ông luôn luôn tập trung lo cho nhân viên là lo cho doanh nghiệp, thay vì lo cho doanh nghiệp rồi lo cho nhân viên. Sau này các nhà viết sử biết rằng đó là một công ty trá hình của NCR. Và vì vậy, đó là một loại quyền lực sức mạnh kinh doanh không còn hoàn toàn độc quyền trong chất xám của nhà quản lý.
Chi tiết năm 1930 là chi tiết rất quan trọng, vì đó là thời điểm xảy ra vụ sụp đổ thị trường chứng khoán lớn nhất lịch sử nước Mỹ. Cái thuở Tom còn đỏ hỏn và Watson phải cay đắng xa con lê chân đến New York này, ông đã nhìn thấy tòa nhà Morgan cao ngất ngưởng trước khi đẩy cánh cửa vào tòa nhà mà ông chủ CTR ở Phía sau vẻ bên ngoài bình yên rất country đó là sự thật về chính sách thuê mướn.
Đặc biệt là kỹ sư trẻ này đã tiến sâu vào ngôn ngữ nhị phân. Ông giữ nó trong ba năm, sau đó mới trả. Những tập đoàn thành công cũng là những đền thờ những anh hùng, những người đã phụng sự cho những kiểu mẫu luật lệ.