Năm 1936, diễn thuyết ở trường Đại học đó về Danh và chất của thơ, ông nói rằng câu sau này của Giê Su chứa một thực sự lớn nhất và một phát minh sâu xa nhất về tinh thần từ trước tới nay. Đó là phương thuốc rẻ nhất ở đời - mà cũng thần hiệu nhất nữa. Họ vừa "ca những điệu vui" vừa chết.
Chúng ta có nhiều khả năng mà không bao giờ ta dùng tới". Nhưng phương pháp ấy đã có kết quả mỹ mãn tới nỗi từ đấy tới nay tôi luôn luôn dùng nó và nhờ nó mà đời tôi gần như không còn biết lo là gì nữa". Hồi xưa, một triết gia, túi không có một xu, thơ thẩn trong một miền núi đá mà dân cứ sống rất vất vả.
Tôi tới nơi vào giữa mùa du lịch. Lại có nhiều người nói: "Tôi làm vui lòng họ làm chi? Họ có nghĩ cách làm vui lòng tôi đâu?" Tôi đáp: "Vì như vậy lợi cho sức khỏe của ông. Hãy bắt chước khoa trưởng Hawkes, đừng cố giải quyết những nỗi khó khắn trước khi đã thu thập đủ sự kiện một cách vô tư.
Sau này, ông lại thấy tự hiểu biết đó thiệt là vô giá, khi ông làm cái việc bình phẩm trên đài phát thanh những tin tức ở u châu. Bạn cho là lý tưởng quá, là ảo mộng quá không thi hành được sao? Không đâu. Biết bạn nghĩ điều gì, tôi sẽ đoán được bạn ra sao.
Tôi liệng bức thư vào sọt rác và cám ơn ông Tơ không xe tôi với con người ấy. Tôi chạy lại xưởng của California, rán làm cho ông hội trưởng hiểu rằng thời vận đã xui, và chúng tôi đương bị phá sản. Trong năm người thì bốn người có thể không có gì khác thường hết.
Một trong những tình trạng ghê gớm nhất của đời sống bây giờ là một nửa số bệnh nhân điều trị tại các nhà thương là những người mắc bệnh thần kinh hay loạn óc. Tôi lấy làm tự đắc có chiếc nón mà ông Loftin đã mua cho. Ông rằng: "Nếu bạn thấy vô cùng hăng hái trong khi làm việc, thì gần như không có việc gì mà bạn không thành công".
Bởi vậy số vốn ngày càng hụt dần và tôi đã nợ nhiều. Ta không tin ta là một người hoàn toàn, ta nên noi gương E. "Tôi quê quán ở Texas, đến Nữu Ước với 20.
Tôi làm đúng như vậy. Đêm thứ tư hay đêm thứ năm tinh thần tôi rời rạc, hoang mang. Ông cầm chiếc đồng hồ lấy 165 mỹ kim và mở trường dạy học, ngay giữa rừng, lấy một gốc cây làm bàn.
Lúc ngồi ôn lại những hành vi trong tuần, tôi thường thấy khổ sở lắm. Dần dần bạn sẽ thấy như vậy không tốn thời giờ mà được nhiều kết quả. Chẳng hạn, tôi nhớ lần chúng tôi lái xe từ Albuquerque ở New Mexico tới Carlsbad.
Gia đình tôi là một vọng tộc ở Philadelphie. Tôi bài bạc, ca hát, làm quen với bạn mới, thức tới nửa đêm. Tôi nhiều lần đứng trong Công viên Quốc gia Jasper ở Gia Nã Đại, chiêm ngưỡng vẻ đẹp xán lạn của một trong những ngọn núi đẹp nhất Mỹ Châu.